Edit: Ry
Beta: chuông
Thanh niên thấy lòng thắt lại, giống như có một cái chuông cổ sâu hút, ác độc gõ vào lòng y.
Y không dám tin nhìn Nguyên Dục Tuyết, thật không thể tưởng tượng nổi cậu làm sao để nói ra những lời thảm khốc đó bằng ngữ điệu bình thản như vậy... Nguyên Dục Tuyết là một người rất mạnh, nhưng mạnh như vậy lại muốn tự sát vì những NPC trong phó bản, tại sao chứ?
Bọn họ rõ ràng có thể cùng nhau sống sót, tại sao lại chủ động trêu chọc loại tai ương này?
Lòng y rối bời, Tóc Quăn cũng im lặng, sau đó, gã lại bất ngờ cười một tiếng.
Tiếng cười ấy giấu trong lồng ngực, rung rung trầm trầm. Gã giấu rất kĩ, âm thanh cũng không lớn, nhưng cảm giác như có thể xoáy cả trái tim đỏ tươi trong lồng ngực ra ngoài.
Sau tiếng cười ngắn ngủi, gã nói:
"Tôi biết mà."
"Tôi biết cậu sẽ làm vậy." Tóc Quăn nói: "Nguyên Dục Tuyết, đây đúng là phong cách của cậu."
Thanh niên gần như vặn ngược đầu lại, nhìn chằm chằm Tóc Quăn. Y như người máy cũ kĩ không được bảo dưỡng, dầu bôi trơn không đủ, vặn mạnh tới độ người ta sợ y sẽ tự vặn gãy cổ mình. Thanh niên nhìn Tóc Quăn như nhìn ma quỷ ---- Cái gì là phong cách của Nguyên Dục Tuyết?
Cậu ấy đã từng làm vậy ư --- Còn không chỉ có một lần?
Đúng là Tóc Quăn vừa nhớ lại lúc họ ở trong phó bản Trò Đùa Quái Ác, giây phút cuối cùng trước khi tất cả bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-khi-hinh-nguoi/3648577/chuong-547.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.