Lập tức, Hướng Tiểu Vãnbước ra, chỉ vào một bà tám mập mạp mặc y phục màu đỏ nói: “Ai ai ai, một conheo mẹ không biết từ đâu tới.”
Bà tám bị chỉ kia kinh ngạc một hồi, xoay đầu nhìn chung quanh.
Hướng Tiểu Vãn vẫn chỉa về phía nàng ta. “Không sai, chính là nói ngươi đó,diện mạo giống heo còn chưa tính, ngươi còn mang đầu heo ra ngoài cũng không sợmất mặt sao, ai, thật là nghiệp chướng, vóc người giống heo rồi, đầu óc lạicũng như heo, ta thật đồng tình với mẹ của ngươi.” Nói xong, còn bày tư thế rấtáy náy.
Nữ bà tám mập mạp kia vốn để ý người khác nói nàng giống heo nhất, hơn nữa nàngcòn thấy có lỗi với mẫu thân, khi còn bé trong nhà nghèo khổ, cũng là bởi vìmình rất ham ăn, cho nên mới ăn hết cả tiền chữa bệnh của mẫu thân, mẫu thânchết đi, khiến cho nàng hận tất cả người trong thiên hạ, cho nên hiện tại mớicó thể biến thái như vậy, không nghĩ tới hai đại tử huyệt đều bị Hướng Tiểu Vãnđạp lên rồi, nữ mập mạp này giận đến không thể mở miệng nói chuyện.
Những bà tám khác thấy đồng bạn bị kích đến nói không ra lời, không khỏi rốirít nhằm vào Hướng Tiểu Vãn triển khai thế công sắc bén hơn.
Nhưng bất kể bọn họ nói thế nào, Hướng Tiểu Vãn đều là một bộ dáng bình tĩnh,về mặt khí thế các nàng rõ ràng đã bị thua, chỉ có thể giành lại trên miệng lưỡithôi.
“Tiện nhân.”
Hướng Tiểu Vãn: “Ta có thể gặp người, ngươi không mặt mũi nhìn người, nên cứthấy người liền kêu tiện nhân, thật là đứa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-em-sieu-cap-tuong-cong-that-hung-manh/1582897/chuong-164.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.