Hướng Tiểu Vãn ôm Độc CôHoa, nhẹ nhàng vuốt ve đầu của cậu, thì thầm: “Hoa nhi, con hãy ở lại đây đi,nhũ mẫu không sao, nhũ mẫu có võ công mà, sẽ không có việc gì đâu.”
Lúc nãy nàng đã nhìn thấy công phu của Bạch Bàn Bàn cảm thấy rất quen mắt, theobản năng thử di chuyển mình, phát hiện mình cũng luyện loại công phu kỳ quáinày.
Độc Cô Hoa được Hướng Tiểu Vãn vuốt ve như vậy, xúc động, mắt của cậu đỏ lên,muốn khóc, cũng may cậu nhịn lại được, cười một tiếng với nàng. “Dạ, nhũ mẫuphải cẩn thận đó.”
Bên kia, Bạch Bàn Bàn đang đánh với Hắc Diệu, hai người đều là cao thủ hiếmthấy, mỗi một chiêu đều rất mạnh, lúc này hai người đều dồn toàn lực vào đốiphương, chỉ cần phân tâm một chút sẽ thua, cho nên cả hai đều không dám lơ là.
Mà xa hơn nữa phía bên kia, Kim công công đang bị một đám nữ nhân biến thái vâyxung quanh, giọng người đàn bà kia chua lét lại the thé, khiến cho Kim côngcông nhức đầu không thôi.
“Bà nội mẹ nó, dám như thế nữa, đừng trách Lão Tử sử dụng tuyệt chiêu.”
Mới dừng một lát, đám nữ nhân phía sau lại dâng lên, dọa khiến cho Kim côngcông kinh sợ, vội vàng tăng tốc chạy đi.
Hướng Tiểu Vãn nhân lúc không ai để ý vọt đi, tốc độ của nàng cực nhanh, hơnnữa những người xung quanh vì đang chú ý chiến đấu, nên không ai phát hiện ranàng.
Hướng Tiểu Vãn quan sát xung quanh một cái, phát hiện không có gì dị thường, vìvậy nàng ngoắc Độc Cô Hoa, ý bảo Độc Cô Hoa chạy tới, cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-em-sieu-cap-tuong-cong-that-hung-manh/1582896/chuong-163.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.