Liên tiếp ba ngày, HướngTiểu Vãn đều bị giam lỏng trong Vô Trần điện, trừ hai người hầu bên cạnh, chưatừng thấy một bóng người trong Vô Trần điện, mà hai cung nữ này, mỗi ngày đềulà mấy câu nói giống nhau mấy câu nói.
“Tiểu thư, ăn cơm.”
“Tiểu thư, rửa mặt.”
“Tiểu thư, nghỉ ngơi.”
Nhiều một chữ cũng chưa có, lần nào Hướng Tiểu Vãn cũng đều dùng lý lẻ để giảithích với các nàng: “Ta đã lập gia đình, là mẹ của năm hài tử, đừng gọi ta tiểuthư, gọi ta phu nhân đi.”
Nhưng hai cung nữ kia không chút lưu tâm, luôn gọi nàng là tiểu thư, tiểu thư.Ba ngày qua, Hướng Tiểu Vãn cũng chết tâm, không thèm nói lý với các nàng nữa.
Ba ngày nay để cho nàng vui mừng chính là hoàng đế Chung Ly Tuyệt không hề bướcvào nơi này lần nào, Hướng Tiểu Vãn thở phào nhẹ nhõm, đồng thời càng thêm lolắng mọi người trong phủ tướng quân.
Giờ phút này, nàng ngồi ở phía trước cửa sổ, ánh mắt nhìn về hướng phủ tướngquân xa xa, lẩm bẩm nói: “Độc Cô Diễm, không biết thương thế của chàng thế nàorồi? Còn có Tiểu Ngũ, đã trở về chưa? Bốn tiểu quỷ gây sự kia, không biết bâygiờ đang làm gì.”
Nàng rất muốn trở lại phủ tướng quân, rất muốn cãi vã với Độc Cô Diễm, rất muốncười cợt đùa giỡn với năm đứa tiểu quỷ.
Trái với Hướng Tiểu Vãn yên tĩnh ở chỗ hoàng đế, phủ tướng quân lại xảy ra biếnhóa nghiêng trời lệch đất.
Bốn tiểu tử bị Đệ Nhất Công Tử Thượng Quan Dạ mang đi, đi nơi nào, không aibiết được.
Mà bên trong phủ tướng quân, Độc Cô Diễm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-em-sieu-cap-tuong-cong-that-hung-manh/1582866/chuong-133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.