Huyền Thanh mệt mỏi ngẩngmặt lên, nhìn Thượng Quan Dạ, hai tay hắn ôm chặt Độc Cô Hoa vào ngực, ánh mắtđề phòng nhìn chằm chằm hắn.
“Ngươi là ai?”
Thượng Quan Dạ nhìn vẻ mặt nghiêm trọng của Huyền Thanh, biết hắn băn khoăn,cười nói với hắn:”Ta là Đệ Nhất Công Tử Thượng Quan Dạ, là sư phụ của Độc CôSương, cũng là sư thúc của Độc Cô hoa trên danh nghĩa, trong người cậu bé đangtrúng độc của Vô Cực Môn, nhất định phải giải độc ngay lập tức, về phần nhữngviệc khác, ngươi trở lại phủ tướng quân sẽ hiểu.”
Nói xong, Thượng Quan Dạ cướp Độc Cô Hoa trên tay Huyền Thanh, tung người, ởgiữa không trung, liếc nhìn vẻ mặt kinh hãi của Huyền Thanh, hắn móc ra mộtviên thuốc ném cho Huyền Thanh: “Ăn viên thuốc này có thể giúp ngươi khôi phụcthương thế, nơi này không phải chỗ có thể ở lâu, ngươi nhanh đi đi, giúp ta nhắnlời đến Độc Cô Diễm một tiếng, hài tử của hắn, ta sẽ thay hắn bảo vệ thật tốt.”
Thanh âm dần xa, bóng dáng 2 người khuất khỏi tầm mắt hắn.
Huyền Thanh lẳng lặng nhìn theo hướng 2 người rời đi, nhíu mày, hy vọng ngườinày thật sự có thể cứu được Ngũ thiếu gia, hắn cầm viên thuốc kia lên nhìn mớiphát hiện ra đây là Ngưng khí đan giang hồ khó kiếm, không khỏi kinh ngạc,nhanh chóng nuốt viên thuốc vào.
Nhìn Vô Cực Môn một cái, Huyền Thanh kéo lê thân thể mệt mỏi rời đi.
Hoàng cung, Chiến Hồn điện.
Hoàng đế Chung Ly Tuyệt vọng nhìn các thần tử tâm phúc phía dưới không dám lêntiếng, giận đến sắc mặt cực kỳ khó coi, hắn lạnh lùng quét
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-em-sieu-cap-tuong-cong-that-hung-manh/1582867/chuong-134.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.