Ngày thứ hai, phủ tướngquân.
“Nhũ mẫu, xin thu tại hạ làm đồ đệ đi.” Độc Cô Phi mang vẻ mặt kiên định lẽođẽo theo sát phía sau Hướng Tiểu Vãn ồn ào.
“Nhũ mẫu, uống trà Ngọc Tô đi.” Độc Cô Sương bưng dĩa nhỏ, dâng lên cho HướngTiểu Vãn với vẻ mặt nịnh hót.
“Tiểu Phi à, không phải là nhũ mẫu không muốn thu con làm đồ đệ, chẳng qualà...” Chỉ là cái gì ta cũng không biết, thu nhận con làm đồ đệ, chẳng phải làmhại đồ đệ sao?
Nhưng mà cái chính là Độc Cô Phi không rõ nỗi khổ tâm của nàng, vẫn liều mạngồn ào như cũ.
“Nhũ mẫu, người phá lệ một lần thu nhận tại hạ làm đồ đệ đi, tại hạ nhất địnhsẽ dùng toàn lực để học, đảm bảo sẽ khiến nhũ mẫu người mỉm cười nơi suối vàng,chết không nhắm mắt.”
Hướng Tiểu Vãn đang đi trên đường lát đá xanh nhỏ, bỗng dưng run lên, thiếuchút nữa ngã xuống, cũng may nàng phản ứng rất nhanh, nhanh chóng ổn định lại.
Vỗ vỗ bả vai của Độc Cô Phi đang trưng ra vẻ mặt mong đợi, Hướng Tiểu Vãn thậntrọng nói: “Tiểu Phi à, nhũ mẫu ta mới mười tám tuổi, mười tám, mười tám, nhũmẫu ta chính là một cành hoa, con rủa ít thôi.”
Nàng như một cành hoa dại đang trong thời kỳ nở rộ, đợi chờ tình lang tới hái,nàng như mới được sinh ra, nói như thế nào cũng còn muốn sống đến tám mươi tuổinha.
Vẻ mặt Độc Cô Phi như đưa đám, bùm một tiếng, quỳ xuống cạnh gót chân HướngTiểu Vãn: “Nhũ mẫu, nếu người không thu tại hạ làm đồ đệ, tại hạ sẽ quỳ mãikhông đứng dậy.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-em-sieu-cap-tuong-cong-that-hung-manh/1582818/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.