Nhìn thần sắc Độc Cô Diễmảm đạm cô đơn, Hướng Tiểu Vãn vươn nhẹ tay, mơn trớn gương mặt của hắn, gươngmặt như được gọt sắc cạnh, nhưng lúc này lại nhu hòa, lại yếu ớt, phảng phấtnhư thể chỉ cần ngón tay của nàng dùng lực, gương mặt sẽ vỡ vụn ra.
Độc Cô Diễm giật mình, rồi sau đó ngước nhìn Hướng Tiểu Vãn, bàn tay thô dàynắm lấy bàn tay nhỏ bé mềm mại của nàng, đặt ở môi, hôn nhẹ.
“Diễm, chàng không nên đau khổ nữa. Chàng còn có năm tiểu tử kia, bọn chúng dễthương như thế, còn có, còn có ta...Ta cũng có thể chăm sóc cho chàng.” HướngTiểu Vãn không phải là người nói cho có, cho nên khi nói ra những lời này, trênmặt tự nhiên có chút đỏ lên.
“Vãn nhi...” Tay Độc Cô Diễm vòng qua, đem Hướng Tiểu Vãn ôm chặt vào lòng.“Vãn nhi, nàng có thể đáp ứng rằng sau này dù có bất cứ chuyện gì xảy ra, cũngsẽ không rời xa ta được không?” Trong giọng nói phảng phất sự yếu ớt bất an.
Hướng Tiểu Vãn thận trọng gật đầu, trong mắt hiện lên một tia kiên định: “Diễm,chàng yên tâm, cho dù chàng không quan tâm ta nữa, ta cũng sẽ không rời khỏichàng, cho dù chàng có đuổi ta đi, lòng ta vẫn sẽ luôn nghĩ về chàng, không baogiờ... thay đổi.”
Độc Cô Diễm cảm động: “Vãn nhi...” càng ôm chặt lấy nàng.
Ngay lúc này hai người cũng không nghĩ rằng câu nói kia, tương lai không lâusau ứng nghiệm thật, mà tâm cũng như lời của Hướng Tiểu Vãn, nàng không bao giờthay đổi.
*********
Bóng đêm chậm rãi tràn về, một vầng trăng biến mất trong đám mây,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-em-sieu-cap-tuong-cong-that-hung-manh/1582817/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.