Tất cả những tra tấn, mỏi mệt, hoảng sợ cùng xỉ nhục được nhận trong một đêm này cùng theo nước mắt tràn ra cùng tuôn lên, Từ Trinh chỉ có thể không ngừng hôn hắn, theo khóe mắt đến hai gò má, từ chóp mũi đến đầu môi. “Ục ục ục” từ bụng nam nhân liên tục truyền ra thanh âm. do tác dụng của thuốc khiến tiểu huyệt không ngừng đóng mở muốn bài tiết ra ngoài, nhưng cuối cùng vẫn không thể loại bỏ vật lạ bị tắc nghẽn ra ngoài.
Từ Trinh thương tiếc ôm lấy thân thể tràn đầy mồ hôi lạnh, một bàn tay chầm chậm vuốt ve sống lưng của y, tay còn lại bắt đầu thăm dò xuống hai chân của y, nhón tay túm chặt lấy dây thừng bằng vàng đang lơ lửng, “Ngoan, nhịn một chút nữa… nhịn một chút nữa thì sẽ không sao nữa rồi…” Hắn không rõ Chung Nghị có nghe hiểu hay không, chỉ biết rằng cùng với tiếng hét thảm thiết kia, trong lòng mình có cái gì đó bắt đầu trở nên không giống như trước.
Không biết là do an ủi có tác dụng hay là vì điều gi khác, thanh âm nghẹn ngào dần dần nhỏ lại, trở thành sự đau đớn khó nhịn. Biết Chung Nghị sẽ không thể chịu nổi nữa, Từ Trinh nắm chặt cơ hội, túm lấy sợi dây nhỏ kéo xuống.
Đau dài không bằng đau ngắn, cùng với dây thừng được rút ra, ngọc thế màu trắng cũng nhanh chóng được kéo ra bên ngoài cơ thể. Chung Nghị kêu thảm một tiếng, giống như muốn kẹp đứt người khác, tứ chi rắn chắc dùng lực kẹp chắt lấy thân thể Từ Trinh, hậu huyệt không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-coc/79391/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.