Từ Trinh dùng ống tay áo thay y lau mồ hôi lạnh trên trán, sau đó hôn nhẹ tại giữa trán mang ý muốn an ủi khiến y yên lòng, thấy khuôn mặt y bình tĩnh lại, lúc này mới gật đầu cao giọng kêu: “Người đâu, mau chuẩn bị nước thuốc để rửa sạch ruột, ống dẫn là dùng loại nhỏ nhất, mài nhẵn không chút góc cạnh cho ta!” Đừng một chút, lại bổ sung: “Dùng đại hoàng* để kích miệng vết thương mau lành, khi bôi trơn dùng nhiều một chút.”
*Đại Hoàng: là một vị thuốc, liều nhỏ có tác dụng lợi tiêu hoá, liều cao tẩy nhẹ trong trường hợp táo bón, làm thuốc bổ đắng cho người mới ốm dậy, người già thiếu máu, biếng ăn
Túi nước làm từ da mềm chỉ lớn hơn bàn tay một chút, nước thuốc bên trong chiếm hơn một nửa, khi lắc lắc phát ra tiếng “Lọc tọc”. Bóp miệng túi lại, nhỏ hơn so với bình thường một chút, có lẽ đã được mài và bôi sáp nên vô cùng nhẵn nhụi. Từ Trinh cầm túi nước, đổ một chút ra tay, chất lỏng có màu vàng và hình dạng giống như dầu, cùng với vị thuốc đông y nhàn nhạt. Xác nhận thành phần, hắn lại thản nhiên dặn dò vài câu, xong mới vẫy lui thị nữ trong phòng, trở lại bên trong màn.
Làm chủ của một cốc, giường tất nhiên vừa to vừa mềm, bên ngoài chỉ có thể nhìn đến bóng dáng mờ mờ. Lúc Từ Trinh trở lại trên giường, tinh thần của Chung Nghị dường như đã có chút mơ hồ, y đang không ngừng phát run, đang cuộn tròn mình lại dưới chăn mềm, mồ hôi lạnh trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-coc/79390/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.