Vùng đồi núi này đầy hang, Brit giải thích. Pancho Villa và người của ông đã gần như tận dụng hầu hết hang để làm sào huyệt. Và ba tin chắc là đã tìm ra cái hang giấu mấy đồng peso bạc kia.
Ngồi trên túi ngủ cuộn lại, tối hôm đó bốn bạn đang bàn tán trong cái hang của Brit. Brit đã nấu một nồi to món ăn ưa thích nhất của ba thám tử – cơm nấu với đậu – trên lò dầu hôi. Hiện ba bạn đã đốt ba đèn cầy, nhưng, để không cho ánh sáng lọt ra bên ngoài, Brit đã treo một tấm chăn ngay trước cửa hang. Blondie đang khoái chí nhai cỏ khô trong một góc.
- Làm sao bác và anh biết được là đúng hang đó? Peter hỏi. Hang nhiều quá mà.
- Thì trước hết, Brit giải thích, cửa hang bị đá sụt lở che mất hoàn toàn. Rồi khi xê dịch được vài khối đá, thì ba đã phát hiện ra lgnacio.
- Lgnacio hả?
- Một người lính của Pancho Villa, Brit nói rõ hơn. Dĩ nhiên là trông khá gớm ghiếc, sau khi đã ở dưới hàng tấn đá từ năm 1916 đến giờ. Chỉ còn một bộ xương dính vài mảnh vải. Còn cái sọ…
- Em xin anh! Peter ngắt lời. Em đang ăn mà!
Bob mỉm cười.
- Xác chết làm cho bạn Peter đây ăn mất ngon miệng.
- Ồ đừng lo, chúng tôi đã chôn cất lgnacio đàng hoàng, Brot cười nói. Ba đã dựng một thánh giá trên mộ và khắc tên lgnacio để kỷ niệm một trong những vị anh hùng quân đội lớn nhất Mê-hi-cô. Đối với người Mê-hi-cô, lgnacio Villende như, ờ ờ, như một loại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-bi-an-con-lua-dong-danh/114631/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.