Trốn trong hang cũng vô ích, Hannibal thì thầm. Dusty sẽ lần theo dấu vết ta cho đến hang. Và nếu hắn vừa bắn súng vừa bước vào… - Hay bọn mình phục kích hắn, Bob gợi ý.
- Phải, Hannibal gật đầu. Mình có sáng kiến này, có thể thành công.
- Đồng ý, kể đi… Peter yêu cầu.
- Ừ, nhưng vào trong đã.
Hannibal bò trở vào hang. Tất cả vào theo.
Một phút sau, chỉ có Hannibal, Bob và Brit trở ra. Brit ngồi chồm hổm xuống, ôm cây súng sát vào ngực. Ngay khi Dusty rời khỏi tầm nhìn, Brit cực nhọc đi xuống con đường ngoằn ngoèo, rồi biến mất sau những tảng đá ở dưới. Bob vội vàng đi theo Brit, rồi cũng biến mất.
Hannibal vẫn nằm trước cửa hang. Thám tử trưởng giữ đầu cúi xuống và thấy Dusty hiện ra. Tay cầm súng, Dusty bước đều theo dấu vết của Blondie.
Hannibal chờ ông chỉ còn cách xa chưa đầy hai chục mét.
- Dusty ơi, Hannibal gọi. Dusty, Brit đây.
- Brit hả?
Bàn tay Dusty trượt trên báng súng, đến cò.
- Brit, mày ở đâu vậy?
- Trên đây, Hannibal trả lời. Tôi đang chĩa súng vào ông.
Dusty phá lên cười.
- Bắn đi, Dusty thốt lên. Khi đó tao sẽ biết chính xác mày đang ở đâu và tao sẽ bắn tung đầu mày.
Dusty lên đến cuối đường mòn và cứ tiến lên bằng nhịp bước mềm mại và đều đặn.
- Ông muốn gì? Hannibal giả vờ sợ sệt và nói. Tại sao ông lại đến đây?
- Chỉ để nói chuyện thôi. Để có một cuộc trao đổi thân mật với hai cha con mày về Pancho Villa.
- Vứt súng xuống!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-bi-an-con-lua-dong-danh/114632/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.