Sáng hôm sau, Ba Thám Tử Trẻ dậy thật sớm. Khi ăn sáng, ba bạn lại nói chuyện thêm một chút về Mercedes. Truyện "Vụ Bí Ẩn Con Lừa Đỏng Đảnh "
- Ít nhất bà đã toan lừa ta một lần tối hôm qua, Hannibal nhớ lại.
- Lúc nào? Peter hỏi.
- Lúc nhìn đồng hồ và nói là phải trở về hồ. Bà muốn ta tưởng bà đi ngay.
- Cậu nói đúng, Bob đồng tình. Đúng rồi, ban đêm bà có thể đi được bao xa trên vùng núi?
- Thêm một chuyện khác về cái đồng hồ, Hannibal nói tiếp. Đồng hồ bị trượt khỏi tay bà và lúc bà kéo lên lại, mình tự nhủ – Hannibal nhún vai – mình cũng không biết nữa. Có thể là ảo giác do ánh lửa trại… mình nhìn thấy giống như một vết sẹo ở cổ tay bà.
Cả Peter lẫn Bob đều không để ý. Nhưng Bob có thêm một điều để nói.
- Chắc chắn là phải dè dặt bà này, Bob mỉm cười nói. Trước hết, không có nhiều phụ nữ Mê-hi-cô đeo kính sát tròng đâu. Và sau đó…
- Kính sát tròng hả? Peter ngắt lời.
- Mình thấy bà lau kính trên xe đò. Bà cúi đầu xuống để mình không thấy bà đang làm gì. Nhưng bà có cái bóp giống y như mình.
- Và sau đó còn gì nữa? Hannibal nóng lòng hỏi.
Khi Bob ra vẻ vô tư nhỏ giọt thông tin như thế, Hannibal muốn la lên.
- Sau đó, Bob nói tiếp vẫn với nụ cười đáng ghét trên môi, bà làm gì mà đi dạo trên vùng núi Sierra Madre với bộ đàm?
Bob ăn hết đậu, rồi dùng nắm lá kim thông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-bi-an-con-lua-dong-danh/114630/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.