Lúc này điện thoại di động của Tông Chính Khiêm và Cao Lạp đồng thời rung lên, là trong nhóm bọn họ có người gửi tin nhắn.
Ken nói trong khu dân cư phát hiện thi thể mèo hoang bị hút sạch máu.
Phùng Chúc Chúc hỏi từ chỗ một gã đầu mối về máu để ma đầu bay đầu hàng, có thể dùng máu của người sống dẫn ra, nhưng Annie vẫn không thu hoạch được gì, người gửi nặc danh, không dấu vết để tra.
Tông Chính Khiêm đưa đoạn Phùng Chúc Chúc gửi cho Thang Lẫm xem, cô ta suy nghĩ một chút rồi nói:
"Đúng là một biện pháp, nhưng người làm mồi nhử rất nguy hiểm, sẽ bị ma đầu bay tập trung công kích, ai dám mạo hiểm?"
Ai làm? Đương nhiên là người oan uổng nhất, anh Tông Chính, anh tuyệt đối không có khả năng ép buộc cấp dưới của mình mạo hiểm tính mạng, Thang Lẫm phải thực hiện, Hoài Tước là một đứa trẻ, ngoại trừ chính anh làm thì còn thể là ai?
“Không có việc gì, mạng anh cứng, nhất thời không chết được." Thang Lẫm buồn cười an ủi bạn trai cũ đang có vẻ mặt sống không còn gì luyến tiếc: "Nhưng chuyện chiến đấu tôi không giúp được gì, anh gọi nhiều người tới đây, nhất là vị cảnh sát nhỏ tứ chi phát triển kia.”
Tông Chính Khiêm gửi tin nhắn gọi Khổng Tu Nghi về, bảo Thái Hiểu Dương ở đài truyền hình dùng máy tính nối liền với camera phòng khách nhà anh, ghi hình từ xa, phòng ngừa hiện trường xảy ra sơ suất, máy quay phim không dùng được.
“A,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-tron-khep-kin/2609063/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.