Bàn tay anh ấm áp lại mạnh mẽ, ngoại trừ mất trí nhớ về thời thơ ấu, Hoài Tước hầu như chưa từng bị bất luận kẻ nào nắm tay.
Nơi cô lớn lên, sự tiếp xúc thân thể không cần thiết sẽ bị nghiêm cấm, được Tông Chính Khiêm nắm trong tay, cảm giác này khiến cô cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.
Cô lại sinh ra một cảm giác an tâm trước đây chưa từng được trải qua, ngày hôm qua lúc anh cõng cô trong đường hầm tàu điện ngầm cũng vậy.
Tại sao một người đàn ông đánh không lại bất cứ quái vật nào lại khiến cô cảm thấy an tâm đáng tin cậy?
Cô cúi đầu nhìn bàn tay trắng nõn của anh, khó hiểu không có cách giải thích, được rồi, có lẽ là bởi vì ngón tay anh thon dài xinh đẹp.
Sự chú ý của bản thân Tông Chính đều ở trong nghi lễ của bạn gái cũ, cô ta nhắm mắt lại lẩm bẩm gì đó, một tay cầm cờ Chiêu Hồn, một tay lấy hai ngón kẹp bùa chú.
Giấy bùa chú trong chậu bạc đột nhiên không lửa tự cháy, mà bùa chú trong tay cô ta cũng đồng thời cháy lên, hóa thành một luồng khói nhỏ bay đến giày cao gót vòng vài vòng, như thể khóa chặt lại một cơ thể trong suốt.
Thang Lẫm mở to mắt, đồng tử trắng bệch không tiêu cự, nói máy móc với hư không:
"Đưa cô ấy trở về, ngươi tự trở về cơ thể của mình, có người sẽ báo thù cho ngươi, ta sẽ giúp ngươi siêu độ."
Hoài Tước mở to mắt nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-tron-khep-kin/2609065/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.