Thang Lẫm rải tro bùa chú trong chậu bạc xuống đất vẽ một vòng tròn, đặt một cái ghế trong vòng để Tông Chính Khiêm ngồi lên, đâm chảy máu ngón tay anh.
Mắt cô ta nhìn chằm chằm khói trắng nổi trên mặt giày da Amy, đợi đến khi khói đột nhiên cuồn cuộn dữ dội lại đốt ba lá bùa vàng, nhắm mắt niệm chú, lá cờ Chiêu Hồn rung rung.
Khổng Tu Nghi dựa theo chỉ dẫn trước đó của cô ta mở cửa phòng trốn ở sau cửa, Cao Lạp trốn vào một góc để quay chụp, tất cả mọi người nín thở nhìn chằm chằm vào cánh cửa, chờ đợi cỗ thi thể kia trở về.
Không bao lâu sau trong hành lang quả nhiên truyền đến tiếng bước chân, "Amy" mặc váy bó sát người trở về.
Thứ đi vào có khuôn mặt giống Amy như đúc, nhưng không phải cô ta.
Làn da tái nhợt còn hơi xanh, không có bất kỳ biểu cảm gì, đôi mắt cô ta nhìn chằm chằm rồi đảo xung quanh, không chớp mắt, đầu cổ cứng đờ, trên cổ có một vết lởm chởm rõ ràng.
Trên quần áo đều là vết máu đỏ sẫm khô cạn, ngón tay và khóe miệng cũng có vết máu chưa lau.
Cô ta men theo mùi máu tươi đi về phía Tông Chính Khiêm, tay chân không phối hợp lắm, động tác chậm chạp mà quỷ dị, lực chú ý hoàn toàn bị một người oan uổng nào đó bị coi là mồi nhử hấp dẫn.
Nhà sản xuất hào hoa phong nhã bị xác sống có gương mặt người chết này nhìn chằm chằm đến cả người rét run, cổ nổi da gà, cắn chặt răng ngồi bất động dẫn cô ta đến ăn thịt mình.
Khổng Tu Nghi lặng lẽ đóng cửa phòng sau xác chết, không tiếng động khóa lại, sờ sờ còng tay trên lưng quần, móc ra vũ khí - một cây gậy cảnh sát.
Thang Lẫm cầm giấy bùa chú chậm rãi lui về sau, trốn đến góc cách "mồi nhử" xa nhất, tránh bị thiên sát cô tinh này liên lụy biến thành bia đỡ đạn.
Cao Lạp xoay máy quay, ống kính chậm rãi di chuyển theo "Amy".
Tất cả mọi người như đang đối mặt phải kẻ thù, dây thần kinh căng thẳng, hô hấp khó khăn, trong phòng chỉ có thể nghe được tiếng trái tim đập "thình thịch".
Ngoại trừ vẻ mặt mê man của Hoài Tước, cô không biết nên ra tay lúc nào, cũng không hiểu ý nghĩa của chờ đợi, đối với cô mà nói cái gọi là nhiệm vụ chính là mục tiêu xuất hiện, hủy diệt mục tiêu, kết thúc công việc.
Chán đến chết, đành phải ở một bên ngơ ngác thưởng thức dâu tây như trân châu.
"Amy" từ sau khi vào phòng ánh mắt luôn đảo quanh trên người Tông Chính Khiêm.
Lúc bước vào vòng tro bùa chú có chút chần chừ, cô ta chân nâng lên giữa không trung cúi đầu nhìn tro bùa, mấy người cảm giác trái tim sắp muốn nhảy ra khỏi lồng ngực.
May mắn cuối cùng cô ta không chống lại được mùi máu hấp dẫn, đột nhiên nhào tới cắn vào cổ mồi nhử.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]