Vốn dĩ Cảnh Vi muốn Khương Ninh Ngọc đến nhà cô để dưỡng thương nhưng cô từ chối một cách khéo léo vì Hạo Nhiên đang lườm cô muốn rơi trùng mắt ra ngoài
Cảnh Vi: [ nhà tớ rất rộng tại sao cậu lại không đến nhà tớ cơ chứ ]
Khương Ninh Ngọc: [ ây da, tớ vẫn còn công việc của tớ kia mà ]
Cảnh Vi: [ suốt ngày công việc đúng là cuồng công việc mà ]
Khương Ninh Ngọc: [ tớ mới đi làm bao lâu chứ, nghỉ nhiều vậy tớ rất áy náy nếu không phải tớ có kinh nghiệm dày dặn thì chắc chắn là bị đuổi rồi ]
Cảnh Vi: [ tớ nuôi được cậu cơ mà ] ‘phụng phịu’
Khương Ninh Ngọc: [ bảo bối ngoan, đến nơi tớ sẽ liên lạc với cậu ]
Cảnh Vi: [ vậy được ] ‘ỉu xìu’
Khương Ninh Ngọc vừa lên máy bay Hạo Nhiên chớp lấy thời cơ mà nói xấu cô với Cảnh Vi
Cảnh Vi không thèm để tâm mà quay đầu đi thẳng
Hạo Nhiên cứ như cái bóng của Cảnh Vi mà theo đuôi, tiến lên muốn nắm tay lấy mà bị hất ra không thương tiếc
Hạo Nhiên: " tất cả là tại Khương Ninh Ngọc nếu như cô ta không nằm viện thì mình có thời gian bồi đắp tình cảm với vợ iu rồi "
Nói sao thì nói như danh tiếng của hắn nát nhừ rồi, không biết ai đồn thổi mà nói hắn có tính trêu hoa ghẹo nguyệt mà chính Hạo Nhiên cũng không biết mình có cái tính đó
Hạo Nhiên đã thích Cảnh Vi lâu lắm rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-tinh-khi-ai/3571358/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.