Quay lại cặp chính, Khương Ninh Ngọc vừa ngồi lên máy bay
Đang tính lấy điện thoại quay lại bầu trời đột nhiên Trần Dữ với tay quay đẫu cô lại
Khương Ninh Ngọc có chút hoảng hốt muốn quay đầu đi nhưng lại bị Trần Dữ giữ chặt không buông
Trần Dữ: [ nhìn anh ]
Khương Ninh Ngọc bất ngờ ngước mắt lên nhìn chằm chằm Trần Dữ
Trần Dữ: [ em phớt lờ anh ]
Khương Ninh Ngọc: [ không có ]
Trần Dữ: [ 20p rồi em chưa nói chuyện với anh ] ‘tủi thân’
Khương Ninh Ngọc: [ em đang chụp ảnh ]
Trần Dữ: [ sao em không chụp anh ]
Khương Ninh Ngọc: [ tại anh không đẹp ] ‘hờ hững’
Trần Dữ: [ ựa ] ‘ôm tim’
Khương Ninh Ngọc: [ diễn xong chưa? ]
Trần Dữ: [ sao em nói vậy, em biết anh đau lòng lắm không? ] ‘cúi gằm mặt’
Khương Ninh Ngọc: [ sao anh càng ngày càng dính người vậy ]
Tiếp viên: [ hai anh chị có muốn ăn chút gì đó không ạ ]
Trần Dữ: [ cho anh sa lát cá hồi với nước ép nho ]
Khương Ninh Ngọc: [ anh giảm cân hả? ]
Trần Dữ: [ anh ăn ít vậy em đau lòng không? ]
Khương Ninh Ngọc: [ mắc gì phải đau ]
Khương Ninh Ngọc: [ cho chị cơm sườn nhé ]
Tiếp viên: [ dạ vâng ạ, hai anh chị vui lòng đợi em một lát ạ ]
Nói xong cô tiếp viên đi đến chỗ khác hỏi mọi người mà người nào đó vẫn đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-tinh-khi-ai/3571359/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.