Mấy ngày tiếp theo cô cứ cảm thấy bản thân bị theo dõi, chả nhẽ trong bệnh viện không đảm bảo được an toàn sao?
Thậm chí còn có phóng viên muốn phỏng vấn làm cô sững sờ tại chỗ
Mang theo thắc mắc trong người làm cô mất ngủ mấy ngày liền
Đang trong cơn bực tức cô quyết định tìm bằng được điện thoại của Trần Dữ
Nhìn thấy người bên giường ngủ rất ngon khiến cô tức tối muốn đánh người
Và vâng Khương Ninh Ngọc đã không làm chúng ta thất vọng, nhìn Trần Dữ bị đạp xuống dưới đất đang không hiểu chuyện gì xảy ra
Trần Dữ trong cơn ngái ngủ mới lề mề hỏi cô [ có chuyện gì vậy? ]
Khương Ninh Ngọc: [ không có gì đâu em chỉ thấy một con chuột thôi ]
Trần Dữ: [ trong này cũng có chuột sao? ] ‘ngái ngủ’
Khương Ninh Ngọc: [ đương nhiên, thôi anh ngủ tiếp đi ]
Trần Dữ không trả lời mà lập tức lên giường nằm ngủ
Vừa chợp mắt được 30p anh tiếp túc bị đạp xuống giường
Trần Dữ: [ lại có chuyện gì nữa vậy? ] ‘lơ mơ’
Khương Ninh Ngọc: [ em bị bóng đề lên lỡ chân thôi, anh ngủ tiếp đi ]
Trần Dữ: [ bảo nó sang đè anh đi ] ‘ngáp ngắn ngáp dài’
Khương Ninh Ngọc: [ gì vậy cha còn có vụ đấy nữa hả ]
Trần Dữ không nhiều lời nữa chỉ ậm ừ rồi tiếp tục ngủ
Sau 30p Trần Dữ tiếp tục bị đạp xuống giường
Khương Ninh Ngọc nhanh miệng nói [ là con ma
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-tinh-khi-ai/3571353/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.