Đến sân bay
Lòng cô nặng trĩu vì ở đây có rất nhiều kỉ niệm đẹp với cô
Cô cũng không lường trước được sẽ gặp cảnh sát Lục ở đây
Cảnh sát Lục: [ cô cũng đi thành phố M sao? ]
Khương Ninh Ngọc: [ thật trùng hợp ]
Khương Ninh Ngọc: [ anh đi làm nhiệm vụ hả? ]
Cảnh sát Lục: [ đúng vậy, tôi đi bắt băng đảng buôn ma túy ở đây ]
Khương Ninh Ngọc: [ anh đi có một mình thôi sao? ]
Cảnh sát Lục: [ đúng vậy, tôi sẽ gia nhập băng đảng trước để thăm dò ]
Khương Ninh Ngọc: [ chúc anh đi thượng lộ bình an nhé ]
Cảnh sát Lục: [ tôi cũng mong vậy ]
Bây giờ cô phải tìm nhà rồi tìm công việc mới khiến cô rất phiền lòng
Khương Ninh Ngọc: [ khó chịu thật, thành phố này cũng thuộc dạng đắt đỏ không biết có sống nổi không ]
Đang lang thang trên đường tự nhiên có ai đó va phải cô
Khi cô vừa đứng vững thì lại bị ai đó chạy qua làm ngã xuống lần nữa
Khương Ninh Ngọc: [ đụng phải người ta không biết xin lỗi à? ]
Cô ngước mắt lên thì chỉ còn một khoảng không vắng lặng
Quạc quạc
Khương Ninh Ngọc: [ người đâu rồi? ]
Đang ngơ ngác đứng đó thì hai bóng dáng kia lại vụt qua
Cô tính đuổi theo nhưng lại nghĩ đến một khả năng
Khương Ninh Ngọc: [ nếu đuổi theo chả may chúng là cùng một giuộc thì sao? Thôi coi như bản thân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-tinh-khi-ai/3571331/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.