Mọi chuyện đã dần trong tầm kiểm soát của cô
Hai tên bắt cóc đó cũng đối xử với cô rất tốt, dường như cuộc đời toàn những bất hạnh lên họ phải làm việc hèn hạ như vậy
Cô cũng không thông cảm chút nào vì họ đã bán những con người vô tội với cuộc sống còn rất tươi đẹp phía trước. Cuộc đời còn rất nhiều hẹn ước phía trước nhưng rồi lại bị chính đồng loại của mình hãm hại
Phải chăng cô cũng biết được những điều này, số phận của cô cũng sắp giống như họ
Đã hai ngày trôi qua, bản thân cô cũng tự hiểu tình cảnh của bản thân là gì
Đột nhiên, có một lực mạnh được ném xuống chân cô. Nhìn kĩ lại đó chính là một cô gái, có vẻ là vừa bị bắt về
Lão Tần: [ trói nó vào chiếc ghế bên cạnh cho tao ]
Khương Ninh Ngọc ' nhắm mắt vờ như đã ngủ'
Lão Nhất: [ con nhỏ này bán sang cam đi, tuy không xinh bằng con bé kia những chắc chắn vẫn sẽ được rất nhiều tiền ]
Lão Tần: [ tao đi giao dịch với bên kia mày ở lại canh giữ chúng cho tao ]
Lão Nhất: [ nghe theo đại ca ]
Tiếng lộc cộc dần đi xa
Lão Nhất: [ tôi biết cô chưa ngủ ]
Khương Ninh Ngọc: [ anh cũng nhạy bén quá rồi đấy ]
Lão Nhất ' nhếch khóe môi': [ bệnh nghề nghiệp thôi, dù gì cũng đang chán cô tỉnh rồi cũng tốt. Chúng ta làm ván bài không? ]
Khương Ninh Ngọc ' cười toe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-tinh-khi-ai/3571326/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.