Tử Nhạc cả chiều nay ở trong phòng lớn làm việc. Hắn cùng Phó tướng đứng cạnh chiếc bàn gỗ lớn, chăm chú nhìn bảo bản dồ được đặt trên đó. Phó Tướng Dương Mạc vừa chỉ vào điểm được khoanh tròn vừa nói:
– Tể tướng, khu vực này là Chu An ở phía Nam nước ta, dự báo năm nay sẽ có mùa mưa bão, Quan huyện nơi này liên tục dâng tấu xin phía Triều đình chi ngân sách hỗ trợ. Nhưng xem ra không có động tĩnh gì.
Đôi mắt phượng dài hẹp của hắn nhìn vào điểm Phó tướng chỉ. Trong đầu đang hình dung sự việc, tận đáy mắt ánh lên sự khó lường, thâm sâu. Hắn khoanh tay trước ngực, mắt vẫn không dời khỏi bản đồ, miệng cất tiếng:
– Ngươi nghĩ Hoàng thượng sẽ thèm để tâm đến khu vực nhỏ bé này sao? Cả vụ đi vi hành nơi này cũng chỉ là cái cớ. Hắn chỉ có ý định đi qua Chu An, tỏ vẻ quan tâm xem xét tình hình, nhưng mục đích thực sự của hắn là đến thành Mẫu Tự để dự buổi săn bắn lớn.
– Sao lại có thể như thế? Buổi triều sáng nay Hoàng thượng đã nói rõ kế hoạch sắp tới. Chẳng lẽ ngài biết được gì thêm.
Sự nghi ngờ, lo lắng hiện rõ trên khuôn mặt Dương Mạc, mắt thì chăm chú nhìn Tể tướng. Tử Nhạc không trả lời luôn, một tay đưa lên vuốt cằm, mặt thì đăm chiêu suy nghĩ. Ngay sau đó, một tia ranh mãnh lóe lên trong đôi mắt hắn, miệng cười gian:
– Rồi ngươi sẽ biết. Đến lúc đó, ta thật muốn xem xem Hoàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-tinh-khi-ai-nu-nhan-trong-long-vai-ac/3589392/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.