Tử Nhạc nhắm mắt, mặt vẫn áp vào vai thon trắng trẻo của nữ nhân, giọng cất lên vừa hưởng thụ vừa tán thưởng:
– Ân Ân thật giỏi, lại có thể hiểu rõ ý định thật sự của Hoàng thượng đó. Ta rất tò mò sao nàng lại biết mọi chuyện trên triều đình?
Đường Ân ngập ngừng không biết trả lời hắn thế nào, đương nhiên không thể nói là nàng biết từ kiếp trước được, càng không thể nói nàng đã từng là Hoàng hậu đi vi hành thay Khuynh Thần để hắn tham gia buổi săn bắn.
Bắt gặp ánh mắt lạnh lùng đang chờ đợi của hắn liếc nhìn lên, Đường Ân gặng cười, nhẹ nhàng vòng tay ôm lấy cổ hắn, tùy ý nói vài câu:
– Tể tướng khen thì khen thôi, lại cứ như đang nghi ngờ ta thế, chẳng vui tẹo nào.
Nàng bĩu môi, giọng nói nhỏ nhẹ làm bộ nũng nịu đáng yêu vô cùng. Tử Nhạc chăm chú nhìn nàng, mắt đầy hứng thú, tay càng ép chặt eo nàng hơn, cất giọng trầm trầm:
– Nàng càng ngày càng to gan, lại bắt bẻ ta như thế.
Ngưng một lúc, trong đầu hắn như đang suy tính gì đó, mắt hướng về phía chiếc bản đồ đặt trên bàn, miệng lẩm bẩm:
– Nếu thực sự đúng như nàng nói, xem ra ta không thể để yên được...
Suy nghĩ của nam nhân này không như tên Khuynh Thần kia, thực sự nàng khó có thể hiểu được. Nhưng chỉ cần nhìn vào đôi mắt sâu thăm thẳm của hắn thôi, nàng cũng biết được một âm mưu đang dần sinh sôi.
Đường Ân rũ mắt, lông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-tinh-khi-ai-nu-nhan-trong-long-vai-ac/3589393/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.