Lam Vong Cơ rốt cuộc cởi quần áo của y. Nguỵ Vô Tiện cũng không ngạc nhiên – cùng là nam nhân, đối phương phục vụ hắn lâu như lại, tóm lại cũng nên thoả mãn nhu cầu bản thân một chút chứ, nhưng sau khi nhìn thấy rõ hình dáng vật dưới thân Lam Vong Cơ, trong lòng hắn giống như bỏ dùi đầu hàng trong nháy mắt.
Chỉ thấy vật đó đã hoàn toàn đứng sựng – Lam Vong Cơ vừa rồi chính là luôn trong trạng thái này khi y phục vụ cho hắn, may mà y có thể trụ được – phân biệt rõ ràng những đường gân nổi bên trên, ẩn ẩn hiện ra màu tím sậm, kích thước lại làm cho người ta sợ hãi vô cùng.
Lúc nãy chỉ là nhìn thoáng qua, nhưng bây giờ đánh giá một cách nghiêm túc, Nguỵ Vô Tiện thậm chí có thể tưởng tượng được chiều dài của nó ....
-- Thật sẽ đem vật kia bỏ vào trong thân thể ......? Không phải chứ ....
Nguỵ Vô Tiện nhịn không được nuốt nuốt nước miếng: "chậc...."
Lam Vong Cơ sờ sờ đầu của hắn, khoé miệng giống như có một tia cười như có như không, trấn an hắn: "Đừng sợ".
"....." Nguỵ Vô Tiện gân cổ nói: "Tại sao ta phải sợ? Nhưng mà ngươi, nói nhiều làm gì, có vào hay không .... Ô ..a!"
Lời còn chưa dứt, dương vật to lớn kia đã đỉnh vào kẽ mông hắn, phần đầu kê ngay cái miệng nhỏ yếu ớt không chịu nổi kia.
Nguỵ Vô Tiện nghĩ thầm, đau ngắn còn hơn đau dài, tiến vào sớm chút nào thì xong việc sớm chút đó, chủ động hạ eo hướng cơ thể về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-tien-sao-biet-khong-phai-phuc/479657/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.