Ngụy Vô Tiện tròn mắt lắng nghe những lời Lam Vong Cơ thủ thỉ bên tai mình. Trái tim hắn đập liên hồi gần như là nện theo từng lời mà y nói ra, cả người tựa hồ như run rẩy. Hắn đẩy Lam Vong Cơ ra, nhìn vào đôi con mắt màu nhạt chứa đầy sự thành thật của y, trái tim đang loạn nhịp lại cứ run lên chứ không thể bình tĩnh lại. Hắn nhận ra, mình đang run động vì Lam Vong Cơ. Hắn muốn lảng tránh y nhưng hắn còn một đều cần biết, và chỉ có lúc này Lam Vong Cơ mới thành thật mà trả lời tất cả các câu hỏi của hắn.
- Lam Trạm, vì sao ngươi lại tốt với ta như vậy?
Hắn lấy hết can đảm để hỏi, hắn đã suy nghĩ đến tình trạng y nói sẽ muốn cảm hóa hắn hay muốn có được thứ gì từ hắn,... Hắn không chắc chắn mình sẽ chịu đựng được khi nghe câu trả lời như vậy và sẽ phản ứng như thế nào. Nhưng hơn hết, hắn muốn biết rõ sự thật vì sao y lại lên đây chăm sóc hắn như vậy.
Trái với mọi dự liệu trong suy nghĩ của Ngụy Vô Tiện, Lam Vong Cơ nhìn hắn bằng một ánh mắt hờn mát như thể "tại sao ngươi lại không biết chứ?", y trả lời:
- Tại yêu ngươi mà.
Ngụy Vô Tiện cả kinh, hắn hỏi lại:
- Lam Trạm, ngươi có biết mình đang nói gì không?
Lam Vong Cơ gật đầu, Ngụy Vô Tiện hỏi tiếp:
- Vậy ngươi có biết "yêu" là thế nào không?
Lam Vong Cơ hơi nghiêng đầu, như có điều suy nghĩ, sau đó y nói:
- Giống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-tien-phan-ly/239538/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.