Kim Tử Hiên đến vô cùng kịp lúc, không nói tới lời thứ hai là đã cùng Kim Tử Huân nói chuyện phải trái. Nhưng mà Kim Tử Huân lại một mực khẳng định ác chú Thiên sang bách khổng này là do Ngụy Vô Tiện hạ, thề bằng mọi giá phải khiến hắn phơi thây ở Cùng Kỳ đạo.
"Ngươi rõ ràng biết ta không phải người như vậy! Thiên sang bách khổng trên người ngươi cũng chưa chắc là do hắn hạ, việc gì phải vội vàng manh động như thế! Ngụy Vô Tiện dù sao cũng là ta mời đến tham dự tiệc đầy tháng của A Lăng, các ngươi hành xử như vậy, có đem ta đặt vào mắt không? Có đem phu nhân của ta đặt vào mắt không?"
Kim Tử Huân cười lạnh nói:
"Hắn không tham dự được là tốt nhất! Ngụy Vô Tiện là cái thá gì chứ, hắn mà cũng xứng tham dự gia yến nhà chúng ta? Ai dính vào hắn là cả người đều bị mang tiếng cả. Ngươi nhìn Hàm Quang Quân đi, một người đoan chính thanh cao biết bao nhiêu, hiện tại cũng không phải bị hắn mê hoặc đến mức cùng nhau cẩu thả một chỗ sao, bên ngoài nhắc đến đều là những lời khó nghe đến mức..."
Ngụy Vô Tiện tức muốn nổ đom đóm mắt:
"Ngươi câm ngay!"
Kim Tử Huân lập tức ngừng nói, nhưng không phải bởi vì Ngụy Vô Tiện, mà là nhìn thấy một người vừa ngự kiếm đáp xuống. Lần này, gã lại càng ra vẻ giễu cợt hơn:
"Đúng là vừa kêu thổ địa thì thổ địa liền hiện, đây không phải là Hàm Quang Quân sao?"
Kim Tử Hiên ra lễ, nói:
"Hàm Quang Quân."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-tien-ngan-thuong-tram-sung/1079448/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.