Các nhà biện luận, hỏi pháp luận đạo được sắp xếp nói suốt cả buổi sáng, hơn nữa không chỉ một ngày, lần cuối cùng hắn tham gia, bị bắt buộc phải ngồi đến tối, Nguỵ Vô Tiện nghe đến nỗi đầu óc choáng váng, vô cùng nhàm chán, nhưng lại không thể đi ra, nhưng hôm nay hắn có mục tiêu rồi, toàn bộ ánh mắt đều đặt trên người Lam Vong Cơ đang ngồi bên cạnh.
Nhìn chằm chằm hết sức chăm chú, người khác không biết, còn nghĩ rằng ánh mắt Nguỵ Vô Tiện tại sao lại như lửa thiêu đốt người như thế.
Lam Vong Cơ vẫn quỳ đoan chính thẳng tắp như cũ, mắt nhìn thẳng vào các vị tiền bối tiên gia đang biện luận ở giữa sân.
Sau khi ngồi ổn định Nguỵ Vô Tiện nhìn chằm chằm trong khoảng thời gian chừng một nén nhang, thân mình còn dần dần nghiêng qua đi, thấy vẫn bị ngó lơ, hắn đảo mắt, đang muốn giở chiêu khác, đột nhiên Lam Vong Cơ rất nhanh đưa tay ra nắm lấy, Nguỵ Vô Tiện ngay lập tức ngồi ngay ngắn lại, chỉ là không rõ nguyên do, sau đó nghe thấy một loạt tiếng bước chân sau lưng, là môn nhân Ôn gia đi kiểm tra các tiểu bối của các nhà bước ngang qua.
"......."
Kiểm tra xong đi ngay, người vừa rời khỏi, Nguỵ Vô Tiện lại tiếp tục, nhìn chằm chằm một hồi, lại bắt đầu chú ý đến hàng lông mi mảnh dài, khuôn mặt trắng nõn kia..... Lam Vong Cơ, làm như tuấn tú hơn so với lần trước hắn nhìn.
Nhìn đến xuất thần, hoàn toàn quên mất vì sao hắn nhìn người ta chằm chằm.
Phía trước vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-tien-loan-xuan-som/876814/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.