Nói không lớn, nhưng Lam Vong Cơ chắc chắn là nghe thấy, thoáng nhúc nhích, nhưng lại không nói gì.
Nguỵ Vô Tiện lặng lẽ liếc nhìn y, ánh mắt giao nhau, yên lặng không nói.
Một lát sau bỏ qua.
Vài ngày sau có rắc rối, vài ngay sau lại có phiền phức, cấm chế hay không cấm chế cứ vứt ra sau đầu đã. Nguỵ Vô Tiện một lần nữa đặt sự chú ý vào việc trước mắt, thực sự cảm thấy không mệt, trăm phương ngàn kế muốn đi ra ngoài, ngoài mềm giọng dịu dàng năn nỉ, còn dùng tay chân quấy rầy.
Lam Vong Cơ không đồng ý, bình tĩnh liếc nhìn hắn, lấy tay kêu lại đây, Nguỵ Vô Tiện ngay sau đó lộ vẻ mặt cảnh giác, Lam Vong Cơ lại chỉ là sờ sờ đầu của hắn, nói: "Nghe lời"
"......."
Xác nhận là Lam Vong Cơ tuyệt đối sẽ không đồng ý cho hắn đi ra ngoài, Nguỵ Vô Tiện buồn bã đi tắm, lúc trở về leo lên giường.
Thấy hắn tắm xong, Lam Vong Cơ cũng nhanh chóng tắm xong.
Ngồi trở lại mép giường, Nguỵ Vô Tiện lập tức nhích lại gần, thoáng nhổm dậy, hai tay vòng lấy Lam Vong Cơ, mặt úp vào ngay eo của y.
Hai người đều chỉ mặc trung y màu trắng, Nguỵ Vô Tiện cũng không biết lăn lộn trên giường thế nào, mà vạt áo lộ ra hơn nửa vùng ngực, đương nhiên lúc này lật người qua ôm người ta, nên đã bị che khuất. Trái lại Lam Vong Cơ, cho dù chỉ mặc trung y cũng kéo kín mít đoan chính, chỉ là hiện giờ đã cởi mạt ngạch xuống, mái tóc đen xoã ra, ngồi ngay mép
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-tien-loan-xuan-som/876813/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.