Từ khi truyền ra thông tin lập trạm giám sát ở Cô Tô, việc dạy học bị đình chỉ, Nguỵ Vô Tiện chưa gặp lại Lam Khải Nhân. Mà nay, gần được một tháng, Lam Khải Nhân đang ngồi trước bàn vuốt râu, Nguỵ Vô Tiện đứng bên cạnh Lam Vong Cơ, theo lễ tiết hơi cúi đầu, ánh mắt lại lén cẩn thận đánh giá, thoạt nhìn thì tinh khí thần của Lam Khải Nhân đều không tồi, chắc là kịp thời bị bắt buộc điều dưỡng, nên sớm đã không còn đáng ngại.
Đều đã biết vì sao Nguỵ Vô Tiện trở lại Vân Thâm Bất Tri Xứ trước, nhưng hôm qua sau khi hai người đến gặp Ôn Tình vẫn chưa báo cáo. Hôm nay bổ sung, Lam Vong Cơ lời ít ý nhiều, nói rõ nguyên nhân mạch tượng bị suy yếu đã có manh mối, nhưng vẫn cần quan sát. Sau khi nghe xong, Lam Khải Nhân gật đầu, sau đó răn dạy vài câu về lỗi không báo cáo, rồi mới cho bọn họ rời đi.
Trừ lần đó ra, lần này nói chuyện với nhau bình thản thật sự, Nguỵ Vô Tiện cũng không bị trách cứ gì thêm.
Cáo lui, trên đường trở về Tĩnh Thất, rẽ vào con đường rải đá trắng, nghĩ nghĩ rồi Nguỵ Vô Tiện vẫn là nhẹ giọng hỏi: "Lam Trạm, thúc phụ đã khoẻ hẳn?"
Lam Vong Cơ gật đầu, ừ một tiếng.
Nguỵ Vô Tiện lại hỏi: "Khi nào bắt đầu dạy học lại?"
Lam Vong Cơ đáp: "Chưa, thúc phụ muốn chuyên tâm xử lý thuỷ hành uyên"
Trong lúc Lam Khải Nhân tĩnh dưỡng, Cô Tô Lam thị vẫn liên tục phái người đến Bích Linh hồ, thuỷ hành uyên đúng là phiền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-tien-loan-xuan-som/876804/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.