Nói đến đây, Lam Hi Thần dứt khoát hoặc là không làm, còn đã làm thì làm cho đến cùng, xem mình như một cái ống truyền lời tận tuỵ đầy trách nhiệm, cái gì nên nói không nên nói hắn (Lam Hi Thần) không thèm nghĩ nữa, nhỏ giọng nói với Nguỵ Vô Tiện bằng ngữ điệu các mẹ các chị rảnh rang tám chuyện với nhau: "Ngươi có biết, Vong Cơ nói với các trưởng bối như thế nào không?"
Nguỵ Vô Tiện bị ngữ điệu này của hắn lây nhiễm, không hiểu nguyên nhân, cũng cẩn thận không kém nói: "Y, y nói thế nào?"
Lam Hi Thần nói: "Đệ ấy nói, bởi vì ngươi tháo mạt ngạch của đệ ấy xuống".
Nguỵ Vô Tiện: "....."
Nguỵ Vô Tiện: "..... A?"
Khoé miệng Lam Hi Thần không kềm được hơi cong lên một chút: "Đệ ấy còn nói, bởi vì hai người các ngươi đã có... khụ, gần gũi da thịt".
Nguỵ Vô Tiện: "....."
Nguỵ Vô Tiện: "..... Ơ?!"
Lam Hi Thần nhịn không được cười một lát, nhớ tới thân phận của mình, một câu đùa giỡn sắp sửa thốt ra khỏi miệng đã kịp nuốt trở về bụng, nghiêm mặt định nói gì đó, thì bị Nguỵ Vô Tiện hoảng hoảng loạn loạn cắt ngang: "Giữa, giữa chúng ta, giữa chúng ta thật sự không có gì! Trạch Vu Quân ngươi phải tin tưởng ta, Lam Trạm y... rốt cuộc y có ý gì? Khi đó, ta chính là quy quy củ củ, không chạm tới một ngón tay của y! À... ngón tay là có chạm qua. Nhưng mà! Sau khi chúng ta thành thân, cũng mới viên phòng gần đây thôi! Lam Trạm lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-tien-dao-phu-the/2494246/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.