"Được, ta đồng ý với em."
Người đàn ông đạm mạc chấp thuận, ngay khi câu nói ấy của hắn vừa thốt ra, nỗi lòng nặng trĩu của cô gái nhỏ cũng được nhẹ nhõm 10 phần hết 7 phần.
"Cảm ơn ngài."
Lưu Ly ảm đạm hơi cúi mặt, ánh thanh lãnh hướng sang nơi khác né tránh sự dò xét của đối phương. Lãnh Hoàng trong lòng biết rõ tất cả kế hoạch của cô, lại tình nguyện trở thành một kẻ ngốc mắc bẫy cô.
Hắn không hối hận khi chấp thuận cho cô có con đường rơi khỏi hẳn, chỉ là hắn luôn hy vọng đến phút cuối cùng cô sẽ thay đổi ý định của mình.
- Lưu Ly, niềm tin cuối cùng ta vẫn đặt ở chỗ em...nếu em thật sự không cần ta nữa...vậy thì chúng ta...
Trong đầu nặng nề đau lên, hắn không dám nghĩ đến viễn cảnh ấy, chỉ mong mọi thứ lướt qua như cơn gió rồi lại trả về sự bình yên vốn có.
"Tiểu Ly, ngủ thôi, đêm nay ta ở lại đây."
Hắn bình thản quay lưng độc đoán, Lưu Ly cũng không càu nhàu, không khó chịu, vì kế hoạch của bản thân mà nhẫn nhịn.
Không biết cô có chọc giận hắn điều gì hay không ? Lúc cô vừa ngã lưng hắn đã hung hăng ấn môi hắn lên môi cô, sau đó...bàn tay thô ráp đầy uy lực bóp lên đầu cô có chút đau đớn.
Hàm răng sắc bén dây dưa mảnh kiều môi dưới như trút giận, mà cô lại không dám phát cáu, bởi khi vừa định chống đối hai tay không yên phận lập tức bị hắn kìm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-tay-cua-ac-ma/3322909/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.