21
Cảnh cuối cùng trong giấc mơ.
Là vào thời điểm ba tháng nữa tới kỳ thi đại học.
Tôi với Giang Nghiễn call với nhau, lắng nghe anh tổng quát về hai câu hỏi dễ sai.
Tôi ở bên này làm bài, ngòi bút ma sát mặt giấy, tạo ra âm thanh xẹt xẹt.
Giang Nghiễn ở bên kia gõ bàn phím.
Tôi bâng quơ hỏi: “Anh ơi, anh đang làm gì vậy?”
“Làm bài kiểm tra xây mô hình điểm.”
Tôi vội khen: “Anh giỏi quá đi!”
Kết quả bên kia tự nhiên yên lặng vài giây.
Giang Nghiễn khẽ ho, chẳng biết sao giọng điệu có hơi ngốc nghếch: “Anh...có chút việc, em làm đề trước đi, làm xong gửi đáp án cho anh.”
Nói xong, không đợi tôi trả lời đã cúp máy.
...
Mở mắt ra, tôi cầm điện thoại lên.
Trên màn hình là tin nhắn của Giang Nghiễn: “Sáng nay có tiết không? Cùng ăn trưa với nhau được không?”
Trong vài giây, tôi suýt nữa không phân biệt được thực và mơ.
Chưa đợi tôi trả lời.
Đã nhận được cuộc gọi của mẹ Chu Kha.
“Lâm Dĩ An, chẳng phải Kha Kha nói bậy vài câu thôi sao? Mày mau liên hệ với cảnh sát nói với họ chuyện này muốn giải quyết riêng, không cần làm phiền đến họ.”
Tôi không khỏi cười khẩy: “Xã hội pháp trị, đã làm sai thì phải trả giá.”
“Làm sai cái gì, con bé nói có sai gì à, chẳng lẽ mày không lấy ảnh mạng lừa đàn ông ư?”
Bà ta chửi ầm lên: “Lâm Dĩ An, mày có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-quanh-thien-ha/2900301/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.