19
Trong khi nói chuyện, chúng tôi đã đi tới cổng gần ký túc xá.
Với tâm lý đà điểu*, tôi bối rối mở miệng: “Tới đây được rồi, em về ký túc xá trước.”
Giang Nghiễn không bắt tôi phải trả lời, chỉ nói ừm.
Đến khi về ký túc xá, tôi mới phát hiện.
Anh gửi một yêu cầu kết bạn mới.
“Cô giáo Lâm, có thể đồng ý tài khoản cá nhân được không.”
Tôi úp mạnh điện thoại xuống bàn.
Tai đỏ như máu.
Phan Ngọc và những bạn cùng phòng khác vẫn chưa ngủ: “Về rồi à An An.”
“Sao rồi?”
Tôi kể ngắn gọn những chuyện xảy ra trong đồn cảnh sát.
Phan Ngọc nghiến răng: “Dù sao cũng là chị họ, sao có thể đăng cái loại bài viết đó để bôi nhọ danh dự của cậu chứ.”
Một người bạn cùng phòng khác phụ họa: “Đúng đó, hồi chiều các cậu bị đưa đi, Ngọc Ngọc xém nữa đánh nhau với một nam sinh nói cậu xấu luôn kìa.”
Tôi nhìn ba khuôn mặt ân cần trước mặt.
Trong lòng sinh ra hơi ấm an ủi trái tim.
“Tớ không sao hết.”
Kết quả ba người tớ nhìn cậu, cậu nhìn tớ.
Sau cùng vẫn là Phan Ngọc lên tiếng: “Vậy cậu và đàn anh Giang...sao rồi?”
“Sao là sao?”
“Hồi chiều trước mặt mọi người anh ấy lên tiếng bênh vực cậu, nói Chu Kha tung tin nhảm. Còn nói thích cậu nữa, tụi mình đã nghe thấy hết rồi.”
“Cậu về muộn như vậy anh ấy có hộ tống không? Thổ lộ với cậu chưa? Cậu nghĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-quanh-thien-ha/2900302/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.