Vì hạn chế khi mang thai, quá lắm thì họ chỉ được đánh phó bản 3 sao thôi, độ khó thấp, không cần tập trung thao tác, khiến Cảnh Hoan vừa đánh vừa có thêm thời gian để nghĩ những việc khác.
Ví dụ như Hướng Hoài Chi biết cậu là Tiểu Điềm Cảnh từ khi nào.
Cảnh Hoan nhíu mày, cậu biết tính cách Hướng Hoài Chi khá lạnh lùng, nhưng không đến mức bị người ta gạt mà còn để yên.
Huống chi người gạt anh ấy còn là cậu… hai người ở rất gần nhau, nhìn sao đi nữa cũng như cậu đang có ý đồ xấu.
Cảnh Hoan chống cằm nhớ lại cả buổi trời, bấy giờ thật sự nhớ đến một chi tiết.
Dạo trước lúc cậu xuống lầu mua thuốc, tình cờ gặp Hướng Hoài Chi đang chạy bộ ban đêm.
Bây giờ ngẫm lại, khi ấy Hướng Hoài Chi vốn không chảy giọt mồ hôi nào, cũng chẳng ai đi cùng, không giống chạy bộ ban đêm… mà giống đang chờ cậu hơn.
Cảnh Hoan vỡ lẽ, chắc chắn Hướng Hoài Chi đang chờ mình! Quả nhiên anh ấy muốn đánh mình!
Nhưng tại sao không ra tay?
Vì mình bị bệnh à?
Cảnh Hoan tự suy đoán lung tung thật lâu, nghĩ nát óc chỉ đưa ra được một kết luận.
Hướng Hoài Chi đúng là người tốt.
Đánh phó bản đến chiều, Cảnh Hoan thật sự không chống đỡ nổi nữa, đứng dậy lấy ít thuốc.
Trong nhà không có thuốc hạ sốt, nhưng thuốc trị cảm lần trước mua lại còn khá nhiều.
Miễn cưỡng uống thôi, nhỡ hết sốt thì sao.
Đầu vốn đang đau như búa bổ, uống thuốc xong càng buồn ngủ hơn, thế nên sau khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-luyen-lat-xe-chi-nam/1802949/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.