Ban đầu Cảnh Hoan tưởng trong không gian đông người như thế, mình sẽ không còn quá lúng túng nữa.
Nhưng cậu đâu ngờ rằng Lục Văn Hạo đã lải nhải gần mười tiếng đồng hồ bấy giờ lại im hơi lặng tiếng, lúc trước nói mình say xe buồn nôn, bây giờ ngồi trên ghế lái phụ ngủ như heo.
Cả Cao Tự Tường bên cạnh cũng dựa vào cửa sổ lim dim.
Cảnh Hoan ôm hộp quà ngồi ghế giữa, dè dặt rụt người lại, cảm thấy mình như thằng ngốc.
“Im lặng quá.” Lộ Hàng chợt nói: “Hay mở nhạc nghe nhé?”
Cảnh Hoan hạ giọng: “Được.”
Lộ Hàng mở nhạc trong điện thoại, kết nối bluetooth, phiền muộn rằng: “Giọng cậu sao vậy?”
“…”
Tuy cậu dùng phần mềm chỉnh giọng trong game, nhưng sau khi biết Lộ Hàng là Lộ Điều Điều, cậu vẫn hơi sợ, trong không gian yên ắng, cậu vô thức muốn che đậy bản thân.
Cảnh Hoan tằng hắng một tiếng: “Chắc hồi nãy gió đêm thổi quá nên cổ họng không thoải mái.”
Hướng Hoài Chi quay đầu nhìn cậu.
Cậu chàng vẫn nhìn chăm chăm phía trước, tư thế ngồi thẳng tắp, ai không biết còn tưởng đang ngồi học trong lớp.
Anh hỏi: “Ngồi khó chịu à?”
Cảnh Hoan cứng người, lắc đầu: “Không có.”
Cảm nhận thấy cậu đang gồng, Hướng Hoài Chi tưởng cậu ngại nói ra.
Trầm ngâm vài giây, Hướng Hoài Chi không nhích sang kia để cậu ngồi rộng hơn, còn nói: “Cậu có thể dựa vào tôi.”
Lo làm ồn người đang ngủ trong xe, Lộ Hàng mở nhạc rất nhỏ.
Cảnh Hoan gật đầu lung tung, tiếng tim đập như đang va nhẹ lên màng nhĩ, cậu chẳng dám quay đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-luyen-lat-xe-chi-nam/1802948/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.