29
Tuần kế tiếp, tôi và Hàn Mạc gặp nhau hai lần.
Một lần đi thẳng đến khách sạn, anh ấy thuê một phòng hạng sang nhìn ra sông, chúng tôi ở trong phòng cả ngày không ra khỏi cửa.
Đói thì gọi khách sạn đưa cơm lên, ăn xong thì lại nằm bên nhau tiếp.
Anh tặng tôi một chiếc dây chuyền, mặt dây chuyền là một hình trái tim nho nhỏ, bên trên khắc tên viết tắt của tôi và anh.
Anh đứng ở phía sau tôi, vén tóc đeo dây chuyền cho tôi.
Tôi không biết anh có rung động thật hay không, tôi nghĩ coi như chúng tôi đã ở bên nhau rồi.
Tôi không nhẫn tâm nói cho anh biết.
Tôi không muốn nói chuyện yêu đương.
Ít nhất là trong thời gian ngắn, tôi không muốn nói chuyện yêu đương với bất cứ ai.
Hứa Hạo làm tôi tích đủ sự thất vọng đối với tình yêu, tôi không hối hận khi chia tay với anh ta, cũng không hối hận khi quen biết anh ta, tôi chỉ tiếc phần duyên phận qua mạng trong một năm rưỡi.
Có lẽ khi nhìn người qua một tấm màn che giống như, giống như ngắm hoa trong sương, hoa trong sương khác so với hiện thực, cũng đẹp hơn so với thực tại, do tôi đã kỳ vọng quá cao.
Nhưng vẫn sẽ đau lòng.
Nếu Hàn Mạc là Hứa Hạo thì tốt rồi.
Lần đó tôi thừa nhận, khi Hàn Mạc hôn tôi, không hiểu sao trong đầu tôi lại nảy ra suy nghĩ hoang đường đó.
……
Lần thứ hai chúng tôi gặp nhau là ở công viên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-eo-cua-chi/3406511/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.