Lộ Viễn nghiêng đầu nhìn hắn, nhìn nửa ngày, cuối cùng mới nghẹn ra một câu: “Tôi tự dựa vào chính mình là được.”
Lý Kiêu gật đầu: “Ân, chỉ cần cậu nhớ rõ tôi có tâm tư này thì tốt rồi.”
Lộ Viễn còn muốn nói thêm chính là Lý Kiêu lại đẩy đẩy bờ vai của cậu nói: “Người ta vẫn chờ cậu tới đánh boss cuối kìa.”
Lộ Viễn nghiêng đầu nhìn lại màn hình máy tính, tiếp tục đi đánh quái.
Chờ đánh xong, Lộ Viễn mới nói: “Ngày mai lại đến đánh đi, chính anh sờ.”
Lý Kiêu nhìn nhìn nhân vật của mình trên màn ảnh, một thân màu sắc rực rỡ, vừa thấy liền biết trang bị không phải là hạng thường, nhịn không được nói: “Như vậy là được rồi sao?”
“Cái gì được rồi?”
“Đi Long Uyên Trạch a.”
“Ân.”
“… Thoạt nhìn cũng không phải thực khó khăn a.” Này tâm pháp phòng ngự, xuyên một thân trang bị phòng ngự nhưng thanh máu lại không bằng khi hắn mặc trang bị mua bằng uy danh a.
Lộ Viễn liếc Lý Kiêu một cái: “Khác biệt lớn, anh thử xem thì biết.”
“Được rồi… Kia cuối tuần chuẩn bị tốt tôi với cậu cùng đi a.”
“… Ân.”
Lý Kiêu không cùng Lộ Viễn nói chuyện trò chơi nữa mà đột nhiên hỏi: “Cậu không phải người địa phương này đi?”
Lộ Viễn gật gật đầu: “Ân.”
Lý Kiêu lại hỏi: “Nghỉ đông và nghỉ hè sẽ về nhà?”
Lộ Viễn tiếp tục gật đầu.
“Là con một?”
Lộ Viễn quay đầu: “Tra hộ khẩu?”
Lý Kiêu cười: “Tôi chỉ là thuận miệng hỏi thôi, tôi là người địa phương.”
“Nhìn ra được.”
“Gia đình cậu như thế nào?”
“…”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-du-t-bat-kien-t/1289325/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.