Lộ Viễn tìm địa chỉ cửa tiệm của Lý Kiêu, cậu từ bên ngoài nhìn nhìn, tựa hồ không có ai. 
Cậu đẩy cửa đi vào, lúc này mới thấy Lý Kiêu đứng lên. 
Lộ Viễn lại một lần nữa sửng sốt một chút. 
Lần trước khi lần đầu tiên gặp Lý Kiêu, Lý Kiêu tây trang giày da, đi xe mà đến, nếu như không mở miệng nói chuyện còn tưởng rằng hắn chính là công tử nhà giàu. 
Lần này… Lý Kiêu mặc T sơ mi quần bò, trên người mang tạp dề, vẻ mặt vui sướng đi về phía cậu. 
Lộ Viễn trầm mặc một chút. 
Đây thật là quán bàn du sao? Vì cái gì Lý Kiêu thoạt nhìn giống như ông chủ tiệm trà sữa? 
Lý Kiêu thấy Lộ Viễn, trong lòng thật cao hứng, ho khan một chút, nói: “Hoan nghênh quang lâm.” 
Lộ Viễn phiêu qua hắn một cái liếc mắt, tìm cái bàn ngồi xuống. 
Lý Kiêu cười đi theo sau, tiếp tục giả vờ: “Cậu muốn uống cái gì a? Ở đây có nhiều thứ uống rất ngon.” 
“Ta muốn một ly vị trà sữa.” 
“…” 
Lý Kiêu rốt cục không nhịn được nữa, cười vươn tay xoa đầu Lộ Viễn: “Nơi này không phải tiệm trà sữa, đại ca.” 
Lộ Viễn vẫn là né tránh, nói: “Thôi đi, ngạo kiều đại thúc.” 
Lý Kiêu kéo ghế dựa lại ngồi xuống bên cạnh cậu, hỏi: “Cậu làm sao tìm được nơi này?” 
Lộ Viễn nói: “Loan câu nói cho tôi biết.” 
“Cô ấy làm sao biết?” 
“Oa oa không khóc nói cho cô ta biết.” 
“…” 
“Hắn nói năm đó anh từng ở yy nói qua cửa tiệm ở đường xx, nguyên con đường quán bán bàn du cũng chỉ có 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-du-t-bat-kien-t/1289324/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.