Tối thứ hai, Lý Kiêu triệu tập bang chúng, chọn lựa ra hai mươi lăm người tinh anh, còn lại thay phiên nhau bổ sung, hướng về Long Uyên Trạch tiến quân.
Oa oa không khóc nói lần hành động này chính là tình huống xưa nay chưa từng có ở trong bang nên hắn gọi là “Bồi Thái tử đánh phó bản”.
So với Thái tử gia kích động, Lộ Viễn lại có vẻ bình tĩnh hơn rất nhiều.
Ngược lại cậu còn có chút lo lắng a…
Lộ Viễn quét mắt nhìn đội ngũ một chút, sau đó kêu mọi người lên yy bang hỏi trước một câu: “Mọi người đến đông đủ chưa, tất cả mọi người đều có trang bị đánh phó bản chứ?”
“Ai đang nói chuyện vậy?”
“Lộ đại sư a.”
“Oa, thanh âm tiểu bạch kiểm.”
“Đây là thanh âm của công tử, ngươi biết cái gì!”
Lộ Viễn trong lòng không biết nói gì…
“Đừng nháo! Nghe chỉ huy an bài!” Lý Kiêu ở yy rống lên một tiếng, tất cả mọi người an tĩnh lại.
Lộ Viễn vẫn cảm thấy việc người trong bang nghe lời Lý Kiêu như vậy thực thần kỳ.
Lộ Viễn lại nói một lần: “Tất cả mọi người có trang bị đi phó bản chưa?”
“Không có.”
“Có.”
Thanh âm loạn thành một đoàn, nhưng không có so với có nhiều hơn.
Lộ Viễn đành phải nói: “Mọi người đến cửa phó bản tập hợp.”
“Cửa phó bản ở nơi nào a?”
“…”
Thật vất vả vào được, có người lại hỏi: “boss ở nơi nào? Cũng không có quái nhỏ?”
Lý Kiêu xung phong nhận việc chỉ đường: “Ở bên dưới núi.”
Vì thế tất cả mọi người hướng bên dưới mà nhảy, Lộ Viễn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-du-t-bat-kien-t/1289326/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.