Kiều Dĩ Hàng hóa thân thành Dương Cự Sâm, thể nghiệm tâm tình của hắn, cuối cùng cũng hiểu được ý Liên Giác Tu.
Dương Cự Sâm không phải một người không giỏi biểu đạt cảm xúc, tính hướng nội của hắn cũng không biểu hiện ở khuôn mặt vô cảm. Lúc trước trong đối thoại với thủ trưởng, để thể hiện được tâm tình mâu thuẫn của Dương Cự Sâm, hắn diễn thành quá lạnh lùng cứng nhắc, lệch hoàn toàn với nguyên tác.
Hiểu ra điểm mấu chốt khiến hắn tựa như đả thông được hai mạch Nhâm, Đốc*, làm cho tiến trình quay chụp tiếp đó thuận lợi như hoa trôi nước chảy.
*ý chỉ thông suốt sự vệc. Hai mạch Nhâm Đốc là hai mạch quan trọng trên cơ thể người, biểu tượng cho hai thành tố âm dương. Theo sách cổ viết, ai thông được 2 mạch trên thì mạch toàn thân đều thông, khí huyết tuần hoàn, sức khỏe dồi dào, thậm chí có thể trường thọ.
Ngay cả thủ trưởng lăn lộn vài chục năm trong nghề cũng không giấu nổi kinh ngạc. Trong thời gian ngắn nghĩ ra được hai phương pháp diễn hắn cũng làm được nhưng đó là nhờ nhiều năm kinh nghiệm tích lũy. Ít nhất chẳng thể như Kiều Dĩ Hàng, hôm qua còn như thường dân đâm loạn trước cửa, hôm nay đã nắm được tinh túy, tiến bộ như bay.
Liên Giác Tu vui sướng vô cùng, hưng phấn quay luôn cả cảnh hôm sau. Đến lúc xong việc cũng đã mười rưỡi tối. Vì đa số trường cảnh đều là ban ngày nên không cần thức đêm quay.
Kiều Dĩ Hàng từ trường quay đi ra, liếc mắt liền nhìn đến Trương Tri cầm túi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-du-chi-dien-ki-nhat-luu/1289780/chuong-117.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.