"Ông ta chối bỏ em khi mẹ mang thai, bảo em không phải con của ông ta, và lúc đó cũng đang chuẩn bị kết hôn với mẹ Chu Lạc Bích. Nếu đã bảo không phải, thì em chẳng cần. Khiếu Khâm, thân thế của em là thế, liệu gia đình anh có chê em không?"
Tuy Phùng Khiếu Khâm đã ngăn cản, bảo vẫn còn trong ngày sinh nhật, không muốn cho Tô Hà Xuyên nhắc đến chuyện không vui. Thế nhưng, cô là người rõ ràng và vô cùng nghiêm túc trong mối quan hệ yêu đương này, nên thật lòng nói hết về mọi thứ.
Lúc này, Phùng Khiếu Khâm chống hai tay xuống mui xe của anh, ở giữa là Hà Xuyên khi cô đang ngồi trên đó ngắm sao và hóng gió. Cuối cùng, sau cả phút nhìn vào đôi mắt ấy, chính anh đang tự hỏi trái tim mình, rằng anh thích Tô Hà Xuyên cô hay vương vấn về hình bóng của Hề Dung Diệp cô ấy ở trên người của cô.
Chỉ là..anh không biết nữa, nhưng anh muốn chăm sóc cho cô, bảo vệ cô, che chở cô, muốn cho Hà Xuyên một cuộc sống tốt hơn bù lại tuổi thơ thiếu thốn tình cảm.
Ba ruột thì phủ bỏ trách nhiệm, mẹ thì năm cô lên bốn tuổi đã kết hôn với người khác, để cô nương tựa ở nhà ngoại.
" Ba mẹ anh tuy đã mất, nhưng anh biết họ chắc chắn chấp nhận em! "
Hai tay của Tô Hà Xuyên đặt lên vai Phùng Khiếu Khâm cho mình một điểm để dựa dẩm, ngẩng nhìn đối phương với biểu cảm không được vui vẻ, nói:
"Ý em không phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/von-tuong-la-dinh-menh/3600002/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.