Mặc dù đã trễ làm hơn nửa giờ đồng hồ, thế nhưng Tô Hà Xuyên vẫn vô cùng thư thả không có chút gấp gáp, thậm chí báo hại Trịnh Dĩ Khê cũng liên lụy. Có điều, chưa ai không biết cô ấy và Sở Hàn Đông quen nhau, nên chẳng dám làm khó hay thái độ.
Lúc này, Hà Xuyên tung tăng đi vào văn phòng làm việc, hớn hở tiến tới chiếc bàn có vị chủ tịch đang ngồi tập trung vào màn hình vi tính, sau đó hẳng giọng giả vờ nghiêm túc, lên tiếng:
"Xin chào chủ tịch!"
Phùng Khiếu Khâm lập tức nhíu mày ngầng nhìn dò xét đối phương, nhưng nét mặt vui vẻ như đang cố gắng nén cười. Thấy thế, Tô Hà Xuyên ưỡn người đứng thẳng ra dáng thư ký chủ tịch, tiếp tục cất lời:
"Em đi làm muộn, thế chủ tịch có định trách phạt hay trừ lương em không? "
Hôm nay vấn như ngày thường, những bộ trang phục công sở đơn giản, thanh lịch nhưng vẫn tôn được vóc dáng và khí chất, có sức cuốn hút đến lạ thường. Và rồi, Phùng Khiếu Khâm ngã lưng về sau thành ghế, từng ngón tay thon dài uyển chuyển gõ xuống mặt bàn, phối hợp cùng với Hà Xuyên.
"Tất nhiên là sẽ trừ lương rồi, thư ký Tô nhé!"
Hai mắt của Tô Hà Xuyên có chút căng ra, căn bản không ngờ Phùng Khiếu Khâm sẽ trả lời như thế, vốn dĩ nghĩ rằng mình có đãi ngộ khác với những nhân viên.
Sau đó, Hà Xuyên đột nhiên nổi cáu, nghênh mặt lên cao thách thức đối phương, nói:
" Phùng Khiếu Khâm, anh thử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/von-tuong-la-dinh-menh/3600003/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.