Buổi chiều, những chiếc xe sang trọng dừng tại Vương Trạch Đông. Nhìn vào cũng biết họ là người của Vương Gia và Hoàng Gia, vệ sĩ mở rộng hai cánh cổng lớn, hai chiếc xe lăn bánh di chuyển, chẳng mấy chốc đã lấp đầy khoảng trống trong sân lớn.
Hai gia tộc bước xuống xe rồi đi vào trong nhà, hôm nay họ đến thăm chắt của mình nên cũng không có biểu hiện của sự gây hấn.
Vương Kiên từ trong bếp đi ra thì thấy ông và ba đến, anh cũng không khỏi ngạc nhiên khi thấy hai gia đình đi đến đây cùng một lúc.
- “ Ông nội, ba. Mọi người sao lại đi cùng nhau, chẳng lẽ mọi người rủ nhau đi sao? ”
- “ Làm gì có chuyện đó, vô tình thôi. ” Hoàng Vũ Khải nói
- “ Cứ cho là như vậy, đâu ai muốn đi cùng ai. ” Vương Mặc đáp
Vương Quốc Đạt, Hoàng Khải Thiên, Vương Kiên chỉ biết nhìn. Hễ hai ông gặp nhau thì luôn như thế này.
- “ Mọi người lên phòng đi ạ, hai đứa nhỏ cũng đang thức ạ. ”
Cả ba người cùng đi lên phòng, Trần Thanh Ngọc ngồi cho Vương Ngọc Anh bú sữa, Vương Quốc Hùng nằm trong nôi cười với Chu Thanh Nga và Hứa Giai Kỳ.
Vương Kiên mở cửa, cả ba cùng đi vào. Vương Quốc Đạt chợt nhớ lại những kỉ niệm về ngày xưa, ông cũng từng chăm sóc con cái như thế này.
- “ Ông nội, ba. ”
Trần Thanh Ngọc nói, Chu Thanh Nga và Hứa Giai Kỳ cũng chào lại. Vương Mặc, Vương Quốc Đạt, Hoàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-quyen-luc-cua-vuong-tong/2560491/chuong-239.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.