5h chiều, cũng là lúc tan làm, Vương Kiên gọi điện cho Hoàng Khải Minh, Lam Tuyết Hoa và cả thằng em út của anh đến Vương Trạch Đông ăn cơm. Hoàng Khải Phong đang ở Lam Gia chơi nên Lam Tuyết Hoa cũng không gọi thằng bé về.
5h30, họ có mặt tại Vương Trạch Đông. Hoàng Khải Minh và Lam Tuyết Hoa đi vào phòng bếp. Vương Nhất Trì mặt tươi vui hớn hở đi vào.
- “ Hello anh trai, sao hôm nay lại gọi em đến vậy. Thật hiếm có. ”
- “ Không thích thì cút về nhà đi, thần kinh vừa thôi. ” Vương Kiên vừa cắt rau vừa nói
- “ Ơ kìa, về làm gì chứ. Anh hai đã gọi đến đây thì phải ở lại chứ, cháu em không đến à. ” Vương Nhất Trì ngó nghiêng xung quanh, không thấy Vương Khánh Linh đâu
- “ Không gọi, Linh bận học, đường xa, Cambridge mày tưởng gần đây chắc. ” Vương Kiên đáp
- “ À, em hiểu rồi. Cần em làm gì không? ” Vương Nhất Trì
- “ Đầy việc, không thiếu. Anh chị, em xin lỗi vì sợ hâm dở của thằng này. ” Vương Kiên nhìn Hoàng Khải Minh, Lam Tuyết Hoa
- “ Không sao, anh em mà, đùa một chút cũng không sao. Ngày xưa anh với Ngọc cũng như thế, bắt tay vào làm thôi. ” Hoàng Khải Minh
- “ Phó giám đốc Vương thật hài hước. ” Lam Tuyết Hoa
- “ Chị, người quen mà, không cần phải gọi em như thế đâu. Em tổn thọ. ” Vương Nhất Trì
Lam Tuyết Hoa không nói gì, Hoàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-quyen-luc-cua-vuong-tong/2560493/chuong-240.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.