Đã hơn một tuần kể từ khi Trần Thanh Ngọc sinh con, cô cũng khỏe hơn trước, cũng nên xuất viện về nhà.
Tối hôm trước, cô đã đề nghị với anh về chuyện này, anh cũng đồng ý. Dù sao thì cô cũng khỏe hơn trước, vả lại con anh cũng không có vấn đề gì về sức khỏe.
Hôm sau, 9h sáng, khi phòng giao ban của bệnh viện bắt đầu làm việc. Vương Kiên qua xin giấy xuất viện cho cô, đồng thời họ cũng hẹn anh một tuần sau đến để thanh toán viện phí.
Vương Kiên cầm lấy nó rồi đi về phòng, anh thắc mắc rằng tại sao không thanh toán luôn mà phải hẹn tuần sau đến thanh toán.
Vương Kiên vừa sắp xếp đồ đạc vào túi vừa hỏi Trần Thanh Ngọc.
- “ Vợ ơi, tại sao bệnh viện không cho thanh toán luôn mà phải đợi một tuần sau quay lại thanh toán. ”
- “ Đó là nội quy của bệnh viện mà anh, em không làm việc ở bộ phận kế toán nên cũng không rõ. Người ta yêu cầu như thế thì mình cứ làm như thế đi. ” Trần Thanh Ngọc ngồi gấp quần áo, cô đáp
Vương Kiên gật đầu, anh phải nhớ để còn quay lại bệnh viện lần nữa. Hôm nay xuất viện, anh cũng có báo với hai gia đình, hai mẹ cũng sắp đến đây. Những người khác đợi khi nào mẹ con Trần Thanh Ngọc về nhà, khi ấy đến thăm vẫn thoải mái hơn.
Chu Thanh Nga và Hứa Giai Kỳ trên tay mỗi người bế một đứa trẻ, Vương Kiên dắt tay Trần Thanh Ngọc đi theo sau.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-quyen-luc-cua-vuong-tong/2560489/chuong-238.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.