Cô ngồi dậy, nằm lâu ngày quá nên cơ thể khá mỏi. Khả năng hồi phục của cô cũng khá tốt, Trần Thanh Ngọc tháo dây chuyền nước ra khỏi tay. Cô lấy gối tạo hiện trường giả rồi đi ra ngoài, sau đó cầm điện thoại rời khỏi phòng bệnh. Trần Thanh Ngọc lén lút đi ra cửa sau của bệnh viện để không bị người khác phát hiện.
Đi bắt taxi đến trung tâm thương mại, cô mua một bộ đồ lịch sự và trang điểm nhẹ nhàng. Sau đó đến Vương Thị.
Vừa bước xuống xe, nhìn toà cao ốc chọc trời khiến cô không khỏi ngỡ ngàng. Đây là nơi Vương Kiên làm việc hay sao? Quá hoành tráng rồi
Trần Thanh Ngọc không suy nghĩ nhiều nữa, cô bước vào trong đại sảnh. Thấy lễ tân ở đó, cô bước đến lịch sự chào hỏi.
- “ Xin chào, không biết Vương Tổng có ở đây không? ”
- “ Rất xin lỗi cô, tổng giám đốc của chúng tôi hiện đã lâu không đến Vương Thị. Đã hơn một tháng rồi ạ. ” cô lễ tân nói
- “ Vậy giờ còn ai ở đây không? ” Trần Thanh Ngọc
- “ Hiện tại còn phó giám đốc thôi ạ. ” lễ tân đáp
- “ Vậy tôi có thể gặp phó giám đốc không? ” Trần Thanh Ngọc
- “ Cô đợi tôi một chút, tôi sẽ liên hệ với phó giám đốc. ” lễ tân nhìn Trần Thanh Ngọc mỉm cười
Từ Thiên Phương tình cờ đi ngang qua, cô nhìn thấy Trần Thanh Ngọc. Có lẽ cô bị hoa mắt rồi, Trần Thanh Ngọc hiện giờ đang ở trong bệnh viện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-quyen-luc-cua-vuong-tong/2560275/chuong-133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.