Hai tháng sau, Cố Nam bước vào phòng bệnh của Trần Thanh Ngọc. Tình trạng của cô cũng khá hơn nhiều rồi, không còn xấu như trước nữa. Anh nhìn thấy ngón tay cô cử động, mắt từ từ mở ra.
- “ Chị dâu, chị tỉnh lại rồi. ” Cố Nam vô cùng bất ngờ
Trần Thanh Ngọc nheo mắt nhìn mọi thứ xung quanh, cô đang ở trong phòng bệnh.
- “ Bác sĩ Cố, em ở đây bao lâu rồi. ” Trần Thanh Ngọc cố gắng gượng dậy
Cố Nam lấy gối tựa lưng cho Trần Thanh Ngọc, đỡ người cô. Bởi bệnh nhân mới tỉnh lại sau một thời gian dài thường sẽ rất yếu.
- “ Đã hơn 2 tháng rồi, ai cũng rất lo lắng. Vương Kiên đã..... ” Cố Nam ngập ngừng
Vương Kiên đã đi khỏi đây được hơn một tháng rồi, lúc đi còn cười rất tươi nữa.
- “ Lâu vậy sao? Vương Kiên làm sao hả anh? Có lẽ là đang hạnh phúc bên người anh ấy yêu rồi. ” Trần Thanh Ngọc
- “ Chị dâu, chị hiểu lầm rồi. Cậu ta chỉ yêu duy nhất một mình chị, đã rời khỏi đây hơn một tháng nay rồi. ” Cố Nam nói
- “ Vậy hôn lễ đó là gì? Chỉ là giả thôi sao? ” Trần Thanh Ngọc
- “ Đó là màn kịch do cậu ta dàn dựng lên để trả thù Nghiêm Tuyết Tình thôi, không ai nghĩ cô ta manh động như vậy. Khiến chị bị như thế này. ” Cố Nam
- “ Chị dâu, chị có quên chuyện gì không? Chị đã từng mang thai, chị có nhớ không? ” Cố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-quyen-luc-cua-vuong-tong/2560273/chuong-132.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.