Edit: Cẩm Quỳ 
Beta: Stuki^^ 
Trì Hoan lúc đầu cho là hắn cố ý hôn để cho Quý Vũ nhìn, cũng không có đẩy hắn ra, không nghĩ tới hắn hôn thật lâu cũng không có ý muốn thả lỏng… 
Bởi vì hôn lâu làm hô hấp không yên, càng bởi vì có người nhìn… Gương mặt của cô không thể tránh khỏi càng ngày càng đỏ. 
Cùng người đàn ông này hôn môi mặc dù không là chuyện mới mẻ gì, cô cũng sớm đã thành thói quen, nhưng vậy cũng là khi riêng tư, cũng không bao giờ ở trước mặt người khác. 
Thời gian càng dài, cô hô hấp nghẹn lại, mặt đỏ bừng. 
Đến cuối cùng, cô không thể không đưa tay đẩy bộ ngực của hắn. 
Mặc Thời Khiêm cuối cùng vẫn buông cô ra, nhìn khuôn mặt của cô, quyến rũ mị hoặc, trong đôi mắt đều mang theo hơi nước long lanh, đôi mắt mờ mịt nhìn hắn, hơi thở hắn hỗn loạn, nhưng trên mặt không có gì thay đổi, chẳng qua là yết hầu lăn lăn. 
Ngẩng đầu, mới phát hiện các cô gái kia vẫn còn ở đây, nhướng mày một cái, lãnh đạm hỏi: “Còn ở đây?” 
Trì Hoan “…” 
Chẳng lẽ hắn cho là, bọn họ đi rồi sao? 
Bạch Tụng kéo Quý Vũ rời đi, trước khi đi ánh mắt vô cùng phức tạp nhìn Sở Tích một cái. 
Lộ Lộ vốn là làm chuyện trái lương tâm, có thể đi dĩ nhiên so với ai khác đều nhanh hơn. 
Toàn bộ hội trường đều không còn ai. 
Mặc Thời Khiêm lúc này mới vuốt nhẹ mặt của Trì Hoan, sau đó mới 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-o-tren-mac-thieu-nhe-nhang-hon/2195856/chuong-147.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.