Edit: Cẩm Quỳ
Beta: Stuki^^
So với tâm tình phật phồng tức giận của Thịnh Đường, Mặc Thời Khiêm lại rất lãnh đạm, hắn sờ đầu cô gái trong ngực:”Bên ngoài lạnh, em ở trong xe chờ anh đi?”
“Xe hư rồi.”
” Ừ, vậy em gọi điện thoại cho An Kha, để cho cô ấy lái xe tới đón chúng ta.”
Trì Hoan nhìn hắn một cái, lại liếc mắt nhìn người đàn ông đang đứng ngoài xe, mím môi ồ một tiếng, sau đó mới từ trong ngực nam nhân lần nữa trở về chỗ ngồi.
Mặc Thời Khiêm lúc này mới đưa chân ra, giẫm trên mặt đất, xuống xe.
Hai người chiều cao không sai biệt lắm, bình thường cơ bản không nhìn ra chênh lệch bao nhiêu.
Giằng co như vậy, không khí giương cung bạt kiếm, hai người đàn ông xuất sắc cứ như sắp lao vào hủy diệt đối phương khiến người ta sợ đến mức kinh hồn táng đảm.
Mặc Thời Khiêm liếc anh một cái, lại liếc mắt nhìn chiếc xe bị đụng lõm, cười một tiếng: “Thế nào, cậu muốn đánh với tôi?”
Trên gương mặt tuấn mỹ của Thịnh Đường hiện ra khinh thường, chân dài lui về sau một bước, cười lạnh lành: “Lão tử nhìn chú đã rảnh rỗi như vậy? Muốn đánh lộn? Tới…”
Âm thanh hơi ngừng, còn chưa kịp động thủ.
Bởi vì anh đã bị một nữ nhân lao tới ôm một cái, thậm chí bởi vì dung lực quá lớn, thân hình cao lớn của anh lui về phía sau hai bước. Trong lúc nhất thời không khí bỗng yên tĩnh lạ thường.
Mùa đông về đêm, gió rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-o-tren-mac-thieu-nhe-nhang-hon/2195857/chuong-148.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.