Mặc Tuyết vuốt ve đôi má đỏ ửng, trên gương mặt đầy vẻ hoài nghi.
Cô là người mà anh trai yêu nhất, thế nhưng vì một người phụ nữ xưa nay không hề quen biết, đánh cô?
“Anh, anh, đánh em? Vì người phụ nữ đó mà anh đánh em?”
Đôi mắt phiếm hồng của Mặc Tuyết càng thêm đỏ ngầu, như thể muốn ăn thịt người khác.
“Tại sao? Anh à, không lẽ ngay cả anh cũng cảm thấy người phụ nữ đó còn quan trọng hơn cả hạnh phúc của em gái anh sao?”
“Anh, anh nói gì đi chứ!”
Mặc kệ Mặc Tuyết gào rống thế nào, Mặc Lệ Tước dường như không nghe thấy, không quan tâm đến.
Ôm Cố Nam Nam vào trong lòng, nói với Ngự Phong, “Ngự Phong, đưa Tuyết nhi trở về.”
Thậm chí cũng không buồn liếc mắt nhìn Du Minh Tuấn đang bị trói trên cây cột sắt, ôm Cố Nam Nam rời khỏi kho hàng.
………………
Đó là một đêm, vẫn còn kéo dài.
Trong căn phòng sang trọng đơn giản và tinh tế, Cố Nam Nam với sắc mặt xanh xao im lặng nằm trên giường, nhắm mắt lại.
Ngồi bên mép giường là Mặc Lệ Tước.
Ánh mắt lạnh lùng vẫn luôn dừng lại trên gương mặt của Cố Nam Nam, vẫn duy trì tư thế này một hồi lâu.
Hắn vào lúc ấy, trong lòng xuất hiện chút hỗn loạn, sợ mất đi.
Loại tâm trạng này vẫn luôn làm hắn rối rắm đến tận bây giờ.
Tại sao, lại sinh ra suy nghĩ như vậy với cô gái này, thậm chí vì cô còn không tiếc đánh em gái mà mình yêu thương nhiều năm, tất cả những điều này rốt cuộc là tại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-o-tren-boss-dung-yeu-toi/1851720/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.