Ánh mặt trời buổi sáng chiếu rọi trên khuôn mặt cô, ấm áp và tuyệt đẹp.
Mặc dù lúc này gương mặt cô đang phồng ra như một quả bóng, trừng mắt nhìn hắn.
Mặc Lệ Tước ngồi ở phía đối diện, đối mặt với cơn giận của cô, tỏ vẻ thờ ơ.
Nhìn cô, đáy mắt là một khoảng trống thâm trầm.
Hắn đứng dậy, bước đến bên cạnh cô, phớt lờ sự tức giận và yêu cầu của cô, mạnh mẽ bế cô lên.
Ôm vào phòng, đặt cô nằm lên giường, rồi đắp chăn giúp cô.
Hắn nói với cô, “Nghỉ ngơi.”
Điều cô cần bây giờ chính là nghỉ ngơi.
Hai ba ngày không gặp, dường như cô đã gầy hơn, lúc bế lên không thể cảm giác được cân nặng của cô.
Một cơn gió nhẹ cũng có thể thổi bay cô.
Cố Nam Nam xốc chăn lên, cánh môi khẽ nhếch, chuẩn bị phản kháng thì nghe được Mặc Lệ Tước nói, “Cố Nam Nam, chúng ta kết hôn đi!”
Cô tức khắc sững sờ tại chỗ, lời muốn nói lập tức cũng phải nuốt trở về.
Cũng lời nói tương tự này, đây đã là lần thứ hai cô nghe được.
Lần đầu tiên cô đã từ chối không chút do dự, nhưng mà lần này, có một số thứ không thể hiểu được đã lặng lẽ chui vào trong lòng cô.
“Tại sao muốn kết hôn với tôi?”
Cô đột nhiên lên tiếng.
Hỏi một câu ngu ngốc mà ngay cả chính cô cũng không biết làm thế nào mà mình đã hỏi ra được.
Mặt hắn bất động, “Tôi vẫn luôn muốn kết hôn với em.”
“Đừng nói đùa.” Cố Nam Nam tự giễu, mấy hôm trước hắn còn nói, hôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-o-tren-boss-dung-yeu-toi/1851721/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.